Editor: Yankui
Ninh Vi Nhàn vốn không có ý định so đo tính toán, bởi nói cho cùng thân phận của cô đã rõ ràng, nhưng người phụ nữ này năm lần bảy lượt cố tìnhkhiêu khích, cho dù cô có là tượng đất cũng không thể hoàn toàn không có cảm nhận gì, huống chị cô ta cũng không phải người bình thường. Mắt đẹp nheo lại, cô từ từ xoay người lại, khẽ nâng khóe miệng cười nhạt: “Tôicòn chưa xin lỗi cô ư? Chưa nói đây không phải lỗi của tôi, cho dù làlỗi của tôi, cũng phải xem xem cô có khả năng nhận nổi lời xin lỗi nàykhông.”
Nhan Duệ đăt tay lên vai cô, hướng về phía cô gái mangthai cười cợt nhả: “Tiểu thư, chúng tôi có tiền sao phải xin lỗi, nếu cô thấy không phục, chỉ cần có bản lĩnh đấu với chúng tôi thì xin mời cứviệc.”
Không muốn nghe anh nói nữa, Ninh Vi Nhàn gạt tay anh rakhỏi vai mình, lạnh nhạt: “Anh ở đây xử lý, em về trước đây.” Nói xongliền xoay người bỏ đi, không thèm liếc Nhan Duệ lấy một cái. Anh vộivàng rút điện thoại ra gọi người tới giải quyết, ngay sau đó đi theo,“Vi Nhàn, Vi Nhàn …”, anh sải bước đuổi theo cô, rối rít giống như conchó nhỏ sợ bị chủ nhân bỏ rơi: “Sao em đi khám thai mà không nói vớianh? Anh về nhà không thấy em, còn tưởng rằng em đã đi đâu mất rồi …”
“Nhan Duệ.” Đi tới chỗ vắng người, Ninh Vi Nhàn đột nhiên dừng lại, ánh mắtlạnh lẽo nhìn thẳng vào anh, không có bất kỳ tình cảm nào.
“ViNhàn.” Lần đầu tiên từ khi sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056847/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.