Edit: meoluoihamngu
Từ bữa tiệc trở về nhà, thể xác và tinh thần Ninh Vi Nhàn đều mệt mỏi.Cô đi vào nhà để túi dự tiệc xuống, lại nhìn thấy Chocolate đang vùi đầu dưới chân cầu thang. Năm năm, nó từ chú chó nhỏ giờ đã trở nên to lớn,nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy nó đáng thương như vậy, Chocolate bị cô cưng chiều đến mức coi trời bằng vung.
Nhìn thấy NinhVi Nhàn quay trở về, Chocolate kích động nhào đến, kêu gâu gâu cắn vạtáo cô kéo cô đi lên lầu, Ninh Vi Nhàn vội vàng bước đuổi theo nó, nhưngcô đang mặc lễ phục dạ hội, sẽ bị nó kéo rách mất.
Càng đếngần phòng ngủ, cô càng lo lắng. Cô bắt đầu cảm thấy sợ, muốn xoay ngườibỏ chạy. Chocolate vẫn kêu như cũ, âm thanh rất nhỏ, giống như là tiếngnức nở. Ninh Vi Nhàn nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ, cả đời cô sẽ không thểquên được hình ảnh này, cô sống hai mươi mấy năm, ghê tởm nhất chính làmột màn này.
Cô lẳng lặng đứng dựa vào cạnh cửa, người phụ nữkia nhìn thấy cô, lại không nhắc Nhan Duệ, mà ôm chặt đầu vai anh, haichân ôm chặt hông anh để tỏ rõ uy lực của bản thân, Ninh Vi Nhàn có mộtloại xúc động muốn nôn mửa. Cô giơ tay lên, giữ vững phong độ tiểu thưkhuê các, nhẹ nhàng gõ cửa. Nhan Duệ chợt quay đầu lại, nhìn thấy cô,trên mặt hiện lên hàng loạt vẻ mặt: Áy náy, kinh ngạc, chột dạ… Mỗi lầnbị cô bắt được, anh cũng làm vẻ mặt như vậy.
Cô nhắm mắt lại, xoay người rời đi.
Nhan Duệ vội vàng mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056840/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.