Edit: meoluoihamngu
Ninh Vi Nhàn nhìn những dòng chữ kia, trong lòng hoảng hốt.
Tại sao lại như vậy chứ?
Cô không hiểu.
Cô thật sự không hiểu.
Rõ ràng trước đó bọn họ còn rất tốt, rất hạnh phúc, tại sao chớp mắtliền biến thành như vậy? Nhan Duệ… Nhan Duệ, trong lòng anh rốt cuộcnghĩ như thế nào, nói cho em biết được không? Em quá ngu ngốc, khôngcách nào hiểu được những lời anh nói, anh nói cho em biết có được haykhông?
Nắm con chuột trong tay run rẩy, Ninh Vi Nhàn hít mộthơi thật sâu, tắt máy vi tính, đem đầu vùi vào lòng bàn tay, cô trúng tà sao? Tại sao cô lại như vậy, hèn mọn đi yêu một người chứ? Cô chỉ muốnmột mái nhà mà thôi, tại sao Nhan Duệ lại không thể cho cô chứ?
Cô không chịu nổi nước mắt sắp rơi, đột nhiên nghe thấy tiếng Chocolatekêu, tiếng kêu rất nhỏ, báo hiệu chủ nhân trở về. Không lẽ, không lẽ anh ấy quay về rồi? Ninh Vi Nhàn vội vàng vỗ vỗ mặt mình, sợ bị nhìn ra đầu mối gì, sau đó đi ra khỏi thư phòng, Nhan Duệ đang ngồi trên ghế salontrêu chọc Chocolate, thấy cô đi ra, vẻ mặt có chút cứng ngắc, lại khônglên tiếng. Ninh Vi Nhàn hỏi: “Anh đã về rồi, đói bụng không, có muốn ănchút đồ gì đó không?”
Mặt Nhan Duệ giật giật, buồn buồn nói:“Không cần, em không cần bận rộn, tôi quay trở lại lấy điện thoại diđộng.” Phi, trong lòng anh khinh bỉ chính mình, anh nhìn thấy tiêu đềmới trên báo chí mới về nhà, chỉ sợ cô nhìn thấy… Bây giờ nhìn lại, côgiống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056835/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.