Edit: meoluoihamngu
Cô biết mua cái gì đây. Ninh Vi Nhàn đứng cách quầy bán hàng không xasống chết không chịu đi, mặt cô đỏ ửng, nếu Nhan Duệ không lôi kéo cô,nói không chừng cô sẽ đào một cái hố rồi chui xuống đó. “Duệ… Duệ anhtha cho em đi, em không mua đâu, không mua thật đâu ---”
Bìnhthường Nhan Duệ muốn làm gì thì anh sẽ làm nó bằng được, không ai có thể ngăn cản được anh: “Không phải trong danh sách đồ cần mua của em cóviết sao? Không sao, đây là công ty bách hóa của chúng ta, sẽ không cóngười cười em.”
… Cô mặc kệ người ta có cười cô hay không… Vấn đề là anh có được không! “Không được thật sự không được, nếu không emtự đi mua, anh ở đây chờ em có được không? Em vừa thấy ở dưới lầu có một quán trà, anh đi uống trà trước có được không? Mua xong đồ em đi tìmanh…”
Nhan Duệ kiên quyết: “Không được, anh đi cùng em.”
Ninh Vi Nhàn vừa ngại ngùng vừa lúng túng, trước mặt mọi người cô ngạingùng bị anh lôi lôi kéo kéo, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị Nhan Duệdẫn đến quầy bán đồ lót. Cô bán hàng nhìn thấy Nhan Duệ, hút mộthơikhí lạnh, người nào mà không biết Nhan thiếu gia chứ! Lần đầu tiên nhìnthấy người thật ngoài tivi và báo chí! “Thiếu, thiếu gia, chào ngài!”Một câu nói lắp ba lắp bắp, ở trước mặt người ngoài, cô chỉ lộ ra bộdáng cười nhạt, khôi phục lại bộ dáng ưu nhã, cô nhìn người bán hàng,lại nhìn Nhan Duệ một chút, thấy anh đang mỉm cười nhìn cô, khuôn mặtnhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056824/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.