Edit: meoluoihamngu
Nhìn Ninh Vi Nhàn tươi cười xinh dẹp, anh nhịn không được cũng cườitheo, vừa mới nở nụ cười, trong lòng anh liền điên cuồng mắng chính mình vô dụng, mẹ nó, cứ tiếp tục như vậy anh sẽ biến thành người đàn ông cógia đình mất! Việc này mà để bạn bè không tốt biết được, tên tuổi cả đời của anh chắc không cần đến nữa, trực tiếp vứt xuống sông Hoàng Hà chorồi! Đồng ý với suy nghĩ của mình, nhưng Nhan Duệ vẫn tò mò, tự độngmang chén đến, để Vi Nhàn múc cháo cho anh: “Thơm quá.”
“Rất thơm đúng không.” Ninh Vi Nhàn vừa múc cháo cho anh vừa cười: “Đây là cháo khoai lang.”
“Ừm… Ở đâu ra thế?”
“Lúc mua thức ăn có một bác trai cho.” Ninh Vi Nhàn cười híp mắt trảlời, nếu không phải gả vào nhà họ Nhan, có cuộc sống độc lập, cô vĩnhviễn không biết cách mua thức ăn, tâm tình cũng không tốt như vậy. Mọingười bán thức ăn ở chợ đều rất hòa thuận hơn nữa họ còn giúp cô phânbiệt rau mới và rau cũ, cô học được rất nhiều điều mà trường đào tạo côdâu không dạy. Nhưng mà, thế giới tốt đẹp này đều có rất nhiều nguyênnhân, là vì người trong lòng ở bên cạnh cô sao, chỉ cần nghĩ đến NhanDuệ đang ở trong nhà, Ninh Vi Nhàn cảm thấy cả người tràn đầy nănglượng: “Bác ấy nói là mang từ trang trại của bác ấy đến, mùi vị rấtngon, Duệ, anh nếm thử xem.” Cô chỉ chỉ cái thìa trong bát khoai lang,quay về phía Nhan Duệ thản nhiên cười. Nụ cười của cô làm anh mất hồn,Nhan Duệ vội vàng cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056818/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.