- An Cơ, chàng xem... - Triệu Thụy Miên mặc một bộ trang y màu hoa đào, chạy lại kéo tay áo Vương An Cơ - Nhìn ta có được không? Đi dự lễ thành thân có hợp không?
- Hừm... - Vương An Cơ ngẫm nghĩ - Nhìn nàng mặc vậy ta lại nhớ tới lúc trước, khi ta tạo kết giới hoa cho nàng. Dù sao, nó vẫn hợp với bộ của ta.
Triệu Thụy Miên tròn mắt nhìn y phục quanh năm một kiểu của Vương An Cơ. Hắn tuy lúc nào cũng chỉ thấy mặc một bộ nhưng cơ thể không bao giờ có mùi hôi, trái lại còn có hương thơm nhàn nhạt. Đúng là yêu hồ. Tuy vậy, tối ngủ ôm sẽ rất sướng a. Muốn mát có mát, muốn ấm có ấm.
- Đang nghĩ gì vậy? Mau đi thôi. Trễ giờ là con cá kia lại nhảy đỏng đảnh lên. - Nhắc tới Tần Tuệ Minh, Vương An Cơ vẫn không có chút thiện cảm. Chẳng qua vì nể mặt Đặng Vân Du nên hắn mới nhận lời tham gia đại hỷ. Nhìn Triệu Thụy Miên vẫn còn săm soi trước gương, hắn nổi cáu - Đi mau lên.
Triệu Thụy Miên bĩu môi, chậm chạp mang giày rời đi. Mắt thấy Vương An Cơ chuẩn bị làm phép cưỡi mây thì cô ngăn lại, trong đầu đột nhiên lóe lên vài ý nghĩ.
- Ta nghĩ mình nên đi thuyền qua sông Hà. Chàng xem, thời tiết đẹp như vậy, ta lại mặc trang phục đẹp như vậy, đi thuyền phong cảnh chắc chắn rất hữu tình. - Nói rồi, Triệu Thụy Miên còn lấy một cái điện thoại hàng hiệu trong túi gấm - Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau-lai-ngam-chan-nhan-thanh/2330712/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.