- Có nghe được cái gì không?
- Được. Rất nhiều là đằng khác. Ta biết được Triệu Thụy Nguyên đang giữ gương Định Thần, hoàng đế cũng có ý muốn ông đi phong ấn Vương An Cơ.
- Chuyện đó thì liên quan gì đến ngươi?
- Đương nhiên liên quan. Bởi vì ta và... à mà thôi.
Có điều, hình như quan hệ giữa Chân Nhân Chiêu An và Dương công công gì đó có vẻ không tốt lắm. Trong thâm tâm Chân Nhân Chiêu An có lẽ là một người tốt nhưng vì gia đình nên mới làm chuyện thất đức như vậy. Tội nghiệp. Mà hình như cô đã quên mất một chuyện rất quan trọng. Chuyện gì đó... Đúng! Là hoàng đế sắp ra tay thủ tiêu Triệu Thụy Nguyên.
Vậy chẳng phải nguy rồi sao? Giờ phải làm sao? Giờ phải làm sao? Đặng Vân Du cắn móng tay, đi đi lại lại, vắt óc suy nghĩ. Tần Tuệ Minh thấy vậy thì đau đầu.
- A Vân, ngươi đừng đi qua đi lại nữa.
- Ta... Tần Tuệ Minh, ta nhờ huynh một việc được không?
- Chuyện gì?
- Chỉ có huynh mới làm được thôi. Bây giờ huynh hãy đi tìm phu thê Triệu Thụy Nguyên, đưa bọn họ tạm lánh ở một nơi. Hoàng đế sắp thủ tiêu bọn họ rồi.
- Ngươi yên tâm đi. Trước khi hoàn thành nhiệm vụ, lão ta không dám làm bậy đâu.
- Nhưng mà, ta vẫn lo. Hay là chúng ta cứ đề phòng trước đi.
Tần Tuệ Minh liếc xuống tay áo đang bị quấn lấy của mình. Đặng Vân Du mếu máo như sắp khóc đến nơi. Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau-lai-ngam-chan-nhan-thanh/2330654/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.