- Sao cô nhìn ta với ánh mắt như vậy?
- Không, không có gì. Nếu ngươi đã khỏe rồi. Ta muốn đưa ngươi đến một nơi này, chắc ngươi sẽ tìm được cách cứu mình.
- Tốt vậy à? - Hắn nhìn cô bằng ánh mắt ngờ vực lạnh lẽo. Triệu Thụy Miên thoáng lạnh sống lưng, cô gượng cười.
- Đương nhiên rồi. Ta vốn định đưa ngươi đi từ sớm, mà lúc đó ngươi đuổi ta đi.
- Vậy đi, ngay bây giờ.
- Cũng được.
Chết sớm siêu linh sớm. Triệu Thụy Miên đưa hắn đến Chân Nhân thành qua khách sạn Bạch Hoàng. Nhìn thấy một thế giới cổ đại nằm ngay trong lòng thành phố, Vương An Cơ không khỏi bất ngờ, nhưng cũng rất phấn chấn.
- Ngươi... rất vui sao?
- Vui hơn ở cái thế giới xa lạ kia.
Cũng đúng, Chân Nhân thành chính là hiện tại 300 năm trước mà. Triệu Thụy Miên không nỡ cắt ngang cảm xúc đang dâng trào của hắn. Đuôi mắt hắn rõ đang cong lên.
- Đi thôi, ta dẫn ngươi đi gặp một người. - Vương An Cơ ngồi trên vai Triệu Thụy Miên, được cô dẫn đi vào Chân Nhân điện, nơi mà hoàng đế và hàng trăm thị vệ đang chờ đợi sẵn.
- Hoàng đế của cô canh phòng nghiêm ngặt thật đấy. Bọn họ thấy ta cũng không sợ.
Triệu Thụy Miên dừng chân, đặt Vương An Cơ xuống đất. Cho dù nhỏ bé, phải ngẩng cổ lên nhìn người khác nhưng hắn vẫn toát ra vẻ cao ngạo của bậc đế vương. Chân Nhân đế nhìn thấy Vương An Cơ, vẫn rất đề phòng. Triệu Thụy Miên lấy chiếc gương từ trong túi ra, đưa cho thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau-lai-ngam-chan-nhan-thanh/141881/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.