Úy Oản quỳ có chút không xong, lảo đảo vịn ván giường, muốn đứng dậy, lại cảm thấy một trận khí hư lực đoản (khó thở suy yếu),yếu ớt ngã nhào, tựa vào cạnh giường. Đột nhiên nâng tay che miệng, cổ họng ngọt ngấy, giữa các ngón tay máu tươi nhè nhẹ từng đợt từng đợt, men theo mu bàn tay trắng nõn chậm rãi chảy xuống.
Cố thố bán tàng thân, nhân gian sự, tố nga đa tình bất kham nhẫn. Vân già sa yểm, phiết hạ hồng trần vạn vật, thanh huy đốn giảm tam phân (Nhìn thỏ ẩn nửa thân, việc nhân gian, mỹ nhân đa tình không thể nhẫn nhịn. Mây che tấm vải, bỏ xuống vạn vật hồng trần, ánh sáng thanh trong giảm mất ba phần).
Nên giết ai? Trong mắt Thái phó Thái tử xẹt qua ý cười như tự trào phúng, tự mỉa mai, mở tay ra, lòng bàn tay màu sậm, hơi hơi lắc đầu, lấy khăn lụa ra, tinh tế chà lau sạch sẽ. Mạnh mẽ vận khí ổn định mạch đập, quả thật tổn hại sức khỏe a!
Một bàn tay chạm lên gối đầu, lôi hộp gỗ ra, tự lấy hai viên tham hoàn nuốt vào, nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, cảm thấy có chút khí lực, mới đỡ thành giường chậm rãi đứng lên. Muốn ngồi ở đầu giường, không ngờ dưới chân lảo đảo, trực tiếp ngã sấp xuống giường, dứt khoát không giãy dụa đứng dậy, kéo chăn tùy ý đắp lên bụng, nhắm mắt lại, mỏi mệt từng chút từng chút một cuồn cuộn đi ra, thần chí mơ hồ, chỉ chốc lát sau liền không còn biết gì nữa.
Chuyển chúc phiêu bồng nhất mộng quy, dục tầm trần tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau-lai-bich-van-tay/1489012/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.