Lương Văn Viễn cao hơn Thời Văn Nhân nửa cái đầu, lúc này anh đang cúi đầu đối mặt với ánh mắt của cô.
Thời Văn Nhân nhìn khuôn mặt mê người của Lương Văn Viễn ở khoảng cách gần, cộng thêm vừa rồi anh đột ngột xuất hiện, cô bình tĩnh hạ tay xuống, từ từ nói mấy chữ: “Sếp Lương, lâu rồi không gặp, ngài đến kiểm tra công việc sao?”
Đi theo sau Lương Văn Viễn là một đám người, Thời Văn Nhân chỉ mới gặp qua nữ thư ký Lý Niệm của anh, còn những người khác thì chưa từng nhìn thấy.
Lương Văn Viễn mặc đồ vest màu xám tro, đút một tay vào túi đứng giữa đại sảnh. Chân dài, eo thon vai rộng, cao ngất như cây bạch dương, giọng điệu vẫn thản nhiên: “Bàn chuyện dự án ở bên cạnh, tôi thấy vẫn còn sớm nên đến đây đi dạo, không ngờ lại gặp cô.”
Giọng của Lương Văn Viễn giống hệt con người anh, lười biếng mà thoải mái, mang đến cảm giác tê dại, thấm vào tận xương tủy.
Thời Văn Nhân coi như cũng là người đã bước một chân vào xã hội, nên khá hiểu biết đạo lý đối nhân xử thế, cô khẽ ngẩng đầu, lông mi run run: “Tôi đi dạo với ngài nhé.”
Thời Văn Nhân vốn cho là Lương Văn Viễn sẽ không cần người thấp cổ bé họng như cô đi cùng, ai ngờ anh lại không hề nghĩ ngợi, dứt khoát đồng ý.
Thời Văn Nhân đành phải nhận mệnh, cùng Lương Văn Viễn, thậm chí là cả một đám người phía sau đi vòng quanh khu làm việc của tòa soạn báo. Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quanh-nam/3721836/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.