Sau khi rời khỏi bảo khố Quang theo chân Anh Thư tiến vào linh cảnh tất nhiên là cũng cần đi tới một đại sảnh xuất trình thẻ học sinh và thân phận thẻ bài. Và hiển nhiên từ lễ tân đến bảo vệ tại đây không ai tu vi bình thường cả. bét nhất cô lễ tân cũng là trung tá còn hầu hết là tướng. sau khi vài thủ tục đơn giản thì Quang cùng Anh Thư đi qua một cách cổng nhìn thì như một tấm gương khổng lồ trang trí trên tường nhưng thực chất nó là một món thánh bảo không gian. Xuyên qua cánh cổng cả hai xuất hiện trong một căn đại sảnh giống hệt như bên kia. Bước ra khỏi đại sảnh Quang mới biết mình đang ở trong một tòa thành khổng lồ. xem ra các học viện khai thác linh cảnh này cũng không tệ a. rất nhanh sau khi đi qua một con phố Quang khẳng đinh nơi đây phồn hoa chẳng kém gì kinh đô của một đế quốc. khi đi hết con phố mở ra trước mắt Quang là một quảng trường lớn. trên quảng trường xuất hiện không ít những trận pháp dịch chuyển với những luồng năng lượng phóng thẳng lên trời như những cây trụ khổng lồ. khi Quang còn lơ ngơ như thằng nhà quê lên phố thì đã bị Anh Thư lôi vào một trận pháp và biến mất sau làn bạch quang. Sau khi bạch quang lóe lên Quang nhận ra mình đã xuất hiện tại trung tâm của một thị chấn nhỏ thưa thớt dân cư. Không để Quang có thời gian ngắm cảnh thì Anh Thư đã túm lấy cổ Quang đạp không mà đi. Bị treo lơ lửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-vinh-de-phong-luu/3145779/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.