Hôm nay sau hơn hai ngày gần như chìm trong soát quái trong game, Quang thấy mình chẳng khác gì mấy tên nghiện game cày quốc mà kiếp trước mình vẫn chê lên khuyên xuống. Nhưng hắn cũng phải công nhận cảm giác trong game vô cùng chân thực. Đặc biệt là cảm giác khi điều khiển đôi cánh của mình. Nhưng hắn không có sử dụng nhiều vì hắn chỉ dùng nó khi nghỉ ngơi và vui đùa thôi. Hôm nay khi thấy thời gian không sai biệt lắm hắn cõng tiểu Ly tiến lên đỉnh núi. Hạ cánh trước một chiếc tổ kiến Quang nhìn thấy những con kiến to như con bò đang loanh quanh tìm kiếm thức ăn. Đây là loại quái nếu đi đơn lẻ thì không có nhiều uy hiếp nhưng chúng lại đi theo đàn và xác thực chúng là những cảm tử quân tốt nhất thế giới. Khi có cảm giác tử vong chúng sẽ tự bạo gây sát thương chả kém gì TNT. Nhìn thấy những con kiến đang lượn lờ trước mắt Quang lấy ra ba chiếc phi tiêu ném về phía một con kiến đang ngẩn ngơ trước cửa hang. "Keng" một tiếng kim loại va vào nhau. Con kiến ngoảnh đầu lại nhìn Quang còn Quang nhìn ba cái vết mờ trên đầu con kiến. Không nghĩ ngợi nhiều Quang ngay lập tức chạy xuống núi. Phía sau con kiến ré lên kêu gọi thêm cả chục con khác đuổi theo. Vừa chạy Quang vừa quay sang hỏi tiểu Ly: 
-Chẳng phải lũ kiến này chỉ số không cao sao? Chẳng quan tâm đến lũ kiến đằng sau, tiểu Ly có vẻ đang hưởng thụ cảm giác thú vị khi ngồi trên đỉnh đầu của Quang nói: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-vinh-de-phong-luu/3145722/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.