Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Sau khi hoàn thành tân thủ leo ranh, hôm nay toàn bộ học sinh trong học viện được nghỉ để tổ chức một bữa tiệc chào tân sinh tại quảng trường trung tâm. Hôm nay có rất nhiều chương trình trào tân sinh thú vị. Đáng chú ý là buổi dạ hội tối nay. Hôm nay được nghỉ không phải nghĩ Quang tất nhiên sẽ lôi Mộng Cầm đi chơi. Sau năm ngày bù đắp bây giờ Quang không có quá xoắn xuýt như hôm đầu nữa. Không chỉ là dịp hẹn hò của những cặp đôi mà nó còn là nơi hò hẹn của những người chưa thành đôi thành cặp vì vậy tất cả mọi người đều cố gắng để có thể đẹp nhất có thể. Trong lễ hội nam thanh nữ tú vô cùng nhộn nhịp. Không êm ả như vậy ở những chỗ khác lúc này ở một góc của quảng trường đang có hai thanh niên giữ lại một thanh niên mặt đỏ như đánh trọi gà. Còn bên kia Quang đang ôm Mộng Cầm cười khẩy. Về câu truyện thì thế này. Thanh niên này là Ngô Sở Khanh là công tử nhà họ Ngô một trong tam đại gia tộc của Thanh Quốc-đế quốc nằm ở phía bắc của Đại Nam đế quốc. Hắn nổi tiếng trăng hoa. Không hiểu như thế nào năm nay khi trở lại trường thì rất nhanh nàng được đẩy lên thay thế vị đại tỉ mới ra trường và trở thành một trong thất tiên nữ của tiên nữ đình. Điều này khiến cho nàng gặp không ít phiền phức. Rất nhiều ong bướm tới làm phiền khiến nàng khó chịu và đứng đầu là tên Sở Khanh này. Với quyền thế của mình rất nhanh hắn dẹp lui toàn bộ những đối thủ của mình. Thời gian qua Sở Khanh đã làm rất nhiều điều để lấy lòng Mộng Cầm nhưng tất cả những chiêu trò của hắn đều được nàng đáp lại là không mặt lạnh lùng không cảm xúc của nàng. Nhiều lần đã hoài nghi về bề ngoài của mình nhưng khi nhìn thứ hạng 17 của mình thì hắn lại lấy lại tự tin tiếp tục bám đuổi. Nhiều lúc tinh trùng lên não muốn dùng những thủ đoạn giống như những cô gái trước những rất may cho hắn vẫn được thuộc hạ cản lại nếu không bây giờ hắn chắc đã bị sư phụ nàng biệt danh hắc tâm thánh thủ của trưởng tịnh thân rồi. Mấy hôm nay hắn vô cùng khó chịu sau khi biết Mộng Cầm chuyển lớp mà hắn bị thầy Chiến trực tiếp trả lại hồ sơ vô cùng mất mặt. Đã thế khu 7 nhỏ nhoi âý lại đặt trận pháp khiến hắn không vào được. Hôm nay khi nghe tin nàng xuất hiện thì vội chạy tới nhưng từ xa hắn đã thấy nàng. Hôm nay nàng thật đẹp với bộ đầm màu hồng phấn rất xinh đẹp đã vậy nàng cười càng xinh đẹp hơn. Nhưng khoan nàng cười với ai vậy kìa? Bình thường nàng cũng không có nhiều bạn thân nào. Định thần lại nhìn qua hắn thấy gì hắn thấy một tên thanh niên đang nằm tay nàng cứ chỉ thân mật. Ngay lập tức liệt hỏa nổi lên. Hắn tức hắn tức hắn theo đuổi nàng bao lâu nàng còn chưa cười lấy một cái đã thế tên kia lại đẹp trai hơn hắn. Hắn nhận ra Quang bởi vì Quang xen chân vào nam thần ( top 5) khiến hắn bị đẩy xuống thứ 18. Không thể kiềm chế được hắn gầm lên: -Thằng khốn kia mau bỏ tay Mộng Cầm ra Nghe thấy tiếng thét Quang quay lại thì thấy Sở Khanh đang phì phò. Qua Ly thông báo Quang cũng hiểu sơ sơ về tên này. Nhìn thấy Sở Khanh thì Mộng Cầm tỏ rõ sự chán ghét nàng kéo tay Quang rồi nói: -Đi thôi kệ hắn chỉ là một tên nhàn chán mà thôi. Nghe Mộng Cầm nói vậy Quang cũng chẳng thèm quan tâm Sở Khanh kia. Thấy bị bơ, cơn giận của hắn tăng lên đỉnh điểm từ bé tới giờ chưa bao giờ hắn tức như vậy. Hắn vận hồn lực đang chuẩn bị lao vào thì ngay lập tức bốn tên đàn em đã ôm lấy hắn cản hắn lại. Nhưng giữ được tay những không cản được miệng: -Đứng tại đó con tiện nhân kia uổng công thiếu gia chân tình không ngờ con tiện nhân nhà ngươi lại đi theo tên đĩ đực kia. Tên kia ngươi có giám thách đấu với ta ở leo ranh đài giám không. Nghe thấy Sở Khanh nhả rắm sỉ nhục Mộng Cầm thì ngay lập tức hắn tức giận. Một luồng sát khí tỏa ra xung quanh(haki bá vương âý mà) ngay lập tức bốn tên đàn em của Sở Khanh sủi bọt mép ngất tại chỗ còn Sở Khanh hắn đang vận hồn lực để chống lại sát khí này. Những người xung quanh thì chỉ hoảng sợ và lùi lại thôi. Bây giờ tam sắc haki của Quang đã khá hoàn mỹ rồi việc tùy tâm sở dục không khó. Đang bước tới định cho tên kia một đấm ngay thì Mộng Cầm đã kéo tay hắn lại nói: -Chàng không nên chấp với hắn làm gì chúng ta đi thôi. -Sao vậy tiện nhân sợ ta đánh chết tình lang của ngươi hay sao? -Hừ Cống rãnh đòi sóng sánh với đại dương kênh mương đòi tương đương với Thuỷ đập. Được thôi ta chấp nhận nhưng khi ngươi thua ngươi phải quỳ xuống xin lỗi nàng. -Được nhưng nếu ngươi thua ta sẽ đánh gãy hai chân ngươi. Ha ha hẹn ngươi ba ngày sau trên võ đài.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau