Sau khi hiệu trưởng hô giải tán các tân sinh vẫn không có như ong vỡ tổ một dạng mafrowif khỏi buổi lễ mà ngồi im chờ các thầy cô rời đi hết mới giám rời đi. Không phải họ không muốn làm vậy mà là không dám. Trên người mỗi học viên lúc này vẫn tồn tại một tầng áp lực khiến họ không giám vọng động. Nhưng vẫn có những người chẳng hề bị tầng áp bách một xíu nào đó là nhóm Nhiếp Ly và một số thành viên khác nữa.
Sau khi khai giảng xong mọi người cũng giải tán có người đi ăn,đi chơi, có người về nhà,... Còn nhóm người của Quang thì lại tiến tới khu rừng U Minh Hạ. Theo quang nói thì bây giờ không phí thời gian nghỉ ngơi vì mục tiêu của họ không phải là đỗ vào Hoa Sen mà tiến vào vùng Đất thánh tăng lên tu vi đưng ở đỉnh cao nhân sinh. Trong đầu nhó người Nhiếp Ly vẫn nhó như in câu nói của Quang đêm kết bái đã từng nói với họ:
-Mục tiêu của ta là đứng ở trên đỉnh nhân sinh. Ta mong muốn khi ta đứng ở đỉnh cao nhaan sinh thì anh em của ta cũng đứng cạnh ta và khi anh em của ta ở đó ta cũng muông ở cạnh họ. Vì vậy chúng ta hãy cố gắng tu luyện để không ai bị bỏ lại phía sau. Cạn.
Sau khi tiến vào bìa ngoài khu rừng kiếm một chỗ vắng vẻ Quang tập chung mọi người nói:
-Mọi người thấy khu rừng nay sao?
-Lão đại không cần coi chugs ta là kẻ ngu chứ. Dù gì chúng ta cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-vinh-de-phong-luu/3145684/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.