Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Sau vài tiếng sức động cùng tiểu Ly hắn cũng khôi phục bình tĩnh và tiếp tục tiến vào phòng tập dán tường để tiếp tục các bài tập thể lực mà hắn vẫn bắt trước theo "thánh đậu phộng"zoro. Luyện tập một lúc thì hắn phát hiện người hầu của mình tại ngoài cửa gọi hắn. Bình thường hắn vẫn dặn nàng là trừ khi hắn ra khỏi nhà đi học thì mới được tiến vào tránh quấy rầy" hắn ngủ" ( chính vì vậy hắn cũng ít được"quan tâm "trong cung nhưng vẫn có những ánh mắt sắc sảo vẫn nhìn chằm chằm vào hắn) nhưng nay mới sáng sơm cô nàng đã tới đánh thức mình rồi. Hơi lạ à nha. Rời khỏi phòng tập, bước ra cửa lúc này ở cửa một vị công công cùng hai thị nữ đã đứng chờ hắn ở cửa khiến hắn hơi bất ngờ. Khi hắn tới cửa vị công công kia cũng cúi mình làm lễ với hắn rồi nói: - Nô tài phụng mệnh hoàng hậu tới mời cửu hoàng tử tới dùng bữa cùng người. Hoàng tử mau vào thay y phục rồi nô tài sẽ dẫn người tới chỗ của hoàng hậu. Nói rồi tên công công cũng đứng gọn vào một bên cửa tỏ ý chờ đợi.Thấy vậy hắn cũng hơi ngạc nhiên bình thường hắn cũng thường dùng bữa cùng mẹ nhưng thường là người tới chỗ của hắn để ăn những món ăn tự hắn nấu. Lần này hơi khác à nha. Nhưng hắn cũng tặc lưỡi cho qua. Chẳng phải chỉ ăn cùng mẹ một bữa cơm thôi sao. Thế rồi hắn cũng quay vào thay y phục còn hai thị nữ kia cũng bị hắn ngăn lại ở cửa với lí do: ta không thích. Thế rồi hắn mặc một bộ quần áo khá giản dị tiến vào cung Mẫu Đơn. Một chiếc quần vài màu đen cùng một chiếc áo phông màu đen,bên ngoài khoác một chiếc ao choàng màu trắng dài tay. Mái tóc dối hắn cũng chải lại. Phải nói đầu tóc hắn để khá gọn gàng theo kiểu lính nhưng tóc mái hắn vẫn để khá dài có thể che kín mắt. Giờ hắn chải gọn lại che đi mắt phải,khi ngắm mình trong gương hắn cũng phải thở dài khi nghĩ tới mình sẽ khiến cho biết bao cô gái mất ngủ đây. Bước vào cửa cung Mẫu Đơn, hướng vào phòng hắn lúc này hắn thấy mẹ mình đang ngồi ăn cùng với một mỹ phụ. Nàng cùng mẹ hắn vừa ăn vừa nói chuyện rất thân thiết. Hai người mặc trang phục gần như giống nhau đều là trang phục áo dài truyền thống. Mẹ hắn mặc một chiếc áo dài màu tím nhạt thêu họa tiết hoa mẫu đơn vừa thanh lịch vừa qúy phái. Còn người phụ nữ kia mặc một chiếc màu vàng trên thêu nhiều họa tiết hoa lá nhỏ khá sinh động càng tôn lên sự trẻ chung của bản thân nàng. Còn các chỉ số cơ thể thì không làm gì phải nói cho tốn chữ. Đơn giản là chuẩn,đẹp. Khi bước tới bàn ăn hắn cũng không quên lễ tiết mà chào mẹ mình một cái: - Con chào mẹ không biết vị này là? Thấy hắn hỏi mẹ hắn cũng nói luôn: -Quang nhi đấy là cô Hiểu Phù bạn thân của mẹ khi còn ở học viện Hoa Sen hiện giờ cô ấy là giáo viên dạy chiến lược và trận pháp ở đó. - Quang nhi cháo cô Hiểu Phù - ưk Quang nhi ngoan đây là quà sinh nhật cho con. Nói rồi nàng lấy từ trong giới chỉ ra một quyển trục để vào chỗ của hắn trên bàn ăn. Ngồi vào bàn ăn mở ra quyển trục hắn phát hiện ra đây là một Tá cấp phòng ngự trận pháp. Thứ này có thể hóa thành trận pháp khi được cung cấp đầy đủ linh khí bằng hồn lực hoặc linh thạch. Nhận quà mặc dù với hắn không mấy qúy giá nhưng nó cũng là bảo vật trên thị trường nên hắn vẫn mỉm cười: -cháu cảm ơn cô đã tặng cháu món quà này. Nó sẽ giúp ích rất nhiều trong những lúc nguy cấp. Sau khi nhận quà thì hắn cũng bắt đầu ăn mọi người cũng trò chuyện vui vẻ về các vấn đề linh tinh. Trong câu chuyện,mẹ hắn cũng đề nghị hắn tới việc hắn có muốn tham gia học viện vào cuối năm hay là tu luyện tại hoàng cung. Về việc này hắn cũng nói thẳng rằng hắn muốn học tập tại học viện vì hắn muốn có cuộc sống tự do còn việc xông pha giang hồ để nâng cao kinh nghiệm đột phá kiếm đạo thì hắn không nói đơn giản hắn luôn giấu mình là một kiếm khách để tránh tai họa. Trong bữa ăn mẫu thân cũng kheo với bạn mình về sự thông minh, khả năng y đạo cùng kỹ năng rèn đúc,..vv.. ( bệnh chung của các phụ huynh ý mà:P) bên cạnh đó hắn cũng được mẹ mình nhắc nhở về cuộc kiểm tra tư chất hoàng tử ( là bài kiểm tra tư chất bắt buộc của các hoàng tử và công chúa khi tròn 12 tuổi bài kiểm tra này quyết định rất lớn về tương lai của chính các vị hoàng tử và công chúa này). Đây cũng là điều hắn lo lắng trong ngày hôm nay. Với tư chất đặc biệt của mình nếu hắn khảo thí thì trên cột trắc thí sẽ biểu hiện hắn là một tên phế vật tư chất không màu và không sở hữu một nguyên tố nào. Hắn biết sự nhầm lẫn này có lợi rất nhiều cho việc giả nai ăn thịt hổ của hắn sau nay nhưng nó cũng sẽ là hòn đá cản chân hắn tiếp cận các nguồn tài nguyên tu luyện sau này còn chưa nói hắn sẽ phải chịu nhiều thứ không hay khi trở thành phế vật trong chốn cung cấm này. Chính vì vậy hắn đã nhờ tiểu Ly giúp đỡ để giả tạo tư chất. Cách là có những phải chờ hệ thống hoàn thành dung hợp lần thứ hai mở ra nhưng hắn lại không biết là khi nào. Điều này khiến hắn vô cùng lo lắng.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau