Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Sau khi hai mẹ con gặp mặt mừng mừng tủi tủi thì tối hôm đó họ tổ chức tiệc mừng cửu hoàng tử trở về. Lúc này Quang đang mặc một chiếc áo tân thời màu đỏ,đầu đội khăn xếp cùng màu,quần lụa trắng nhìn bảnh bao phong độ kết hợp với thân hình cao ráo gần như không ai nghĩ hắn chỉ mới 11tuổi.Khi buổi tiệc vừa mới bắt đầu thì ngoài cung tầm chục quan viên bước tới nửa quỳ xuống và đồng thời nói: - Mong Hoàng Thượng Minh Xét Nghe thấy tiếng của mấy vị đại thần,tất cả mọi người đều hướng ra ngoài cửa. Khuôn bao lâu hoàng thượng tay cầm một ly rượu bước ra ngoài cửa nhìn thấy đám người do Vũ thừa tướng-một vị lão tiền bối đi theo hoàng thượng từ khi người còn là một vị thái tử rất được nể trọng trong chiều thì nói: - Các vị ái khach tới rồi thì mau vào đây chung vui cùng trẫm cớ sao lại quỳ ở đây? Nghe hoàng thượng nói vậy, Vũ thừa tướng đại diện cho bá quan chắp tay thưa: -Bẩm hoàng thượng lão thần không có ý gì khác nhưng để cho chắc chắn lão thần to gan xin hoàng thượng cho kiểm tra lại cửu hoàng tử tránh kẻ gian lợi dụng. Mong Hoàng Thượng Minh Xét -Mong Hoàng Thượng Minh Xét Nghe thấy vậy lông mày hoàng thượng hơi nhíu lại sau đó trầm giọng nói: -Các khanh nói cũng có lý nhưng các khanh định thử bằng cách nào? Lúc này một vị tướng quân đang quỳ ở dưới mới ngẩng đầu thưa: -Hoàng thượng người có còn nhớ sinh nhật của cửu hoàng tử năm đó thần có tặng người một cặp tử mẫu tinh ngọc không? Chỉ cần cửu hoàng tử nhỏ một giọt huyết chứng minh là được không phiền phức mà lại chắc chắn 100%. Nghe vậy hoàng thượng vuốt cằm vài cái rồi nói: -được rồi các khanh vào đây. Nhận được lệnh các vị đại thần lần lượt đi vào trong cung. Trong cung lúc này hoàng hậu vẫn đang giữ lấy cửu hoàng tử để hỏi han hắn về cuộc sống trong vài năm qua và đặc biệt là những việc phát sinh với Uyển Như công chúa. Từ việc hắn phải trả lời những câu hỏi của mẹ về Uyển Như hắn thấy mình có ấn tượng khá sâu về cô bé này. Khi đang trò chuyện cùng mẹ thì hoàng thượng bước vào. Người nói: -Quang nhi con có còn giữ viên tử tinh ngọc không? Có vài vị đại thần thắc mắc về con. Nghe vậy Quang còn chưa nói gì thì hoàng hậu đã đứng dậy: - sao lại như thế? Các vị đại thần nói vậy là có ý gì chẳng nhẽ các ngài cho rằng ánh mắt của bổn cung không tốt ngay cả con mình cũng không nhận ra. Đúng không? Nghe hoàng hậu vặn vẹo Vũ thừa tướng vuốt mồ hôi trên trán rồi thưa: - Bẩm hoàng hậu chúng thần không có ý đó nhưng vì cửu hoàng tử cũng như vì quốc gia mong người hiểu cho nỗi khổ tâm của chúng thần. Nghe Vũ thừa tướng nói,hoàng hậu đang định nói gì thì đã bị Quang cản lại: -Mẹ cứ bình tĩnh,dẫu sao thì đây cũng không phải việc gì to tát cả. Với lại sau khi kiểm tra thì cũng giúp con chánh được những phiền phức không đáng có. Mặt khác cũng chỉ là một giọt máu thôi có gì to tát đâu chẳng nhẽ con trai mẹ lại sợ bọn họ à. Nói rồi hắn cũng lấy ra viên tử tinh ngọc từ không gian của hệ thống. Thấy vậy,hoàng hậu cũng lấy ra viên mẫu tinh ngọc ra đặt gần viên tử tinh ngọc. Không chần chừ,hắn lấy một con dao nhỏ khứa vào tay nhỏ máu lên viên tử tinh ngọc đồng thời hoàng hậu cũng nhỏ một giọt máu lên viên mẫu tinh ngọc. Dưới sự quan sát của mọi người hai viên đá hơi rung lên rồi cùng tỏa ra huyết quang yêu dị.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau