Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Nghe thấy tiếng gọi tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về Uyển Như công chúa. Lúc này nàng đang chạy như bay hướng về đoàn xe. Vừa chạy nàng vừa lên tiếng cản đoàn xe lại. Nhìn thấy cảnh này, người dân chỉ biết cảm thông với công chúa. Nàng rời đi tìm thuốc cứu mẹ nhưng thuốc chưa về kịp thì mẹ nàng đã qua đời rồi. Nghĩ vậy mọi người cũng chỉ thở dài. Một vài người tiến lên cản công chúa: - Công chúa, tuy sự thật đau lòng nhưng hoàng hậu nàng cũng đi rồi xin công chúa hãy để người yên nghỉ. -Các người mau tránh ra, mẫu hậu ta chưa chết ta sẽ cứu người. - Công chúa xin người hãy để người yên nghỉ. Xin người. Thấy người dân đứng ra cản mình không còn sự lựa chọn nào khác nàng rút dao kề lên cổ và nói: -Các người mau tránh ra nếu không ta tự sát. Thấy hành động quyết liệt của nàng, mọi người cũng tránh ra mặc dù việc làm của công chúa không hay lắm nhưng nó cũng bắt nguồn từ lòng hiếu thảo nên mọi người cũng tránh đường. Sau khi tiếp cận quan tài, Uyển Như dùng hết sức của một luyện huyết sơ kì mở nắp quan tài băng. Không chần chừ, nàng lấy ra không gian giới chỉ cho người phụ nữ trong quan tài ăn một viên thuốc, không ngại ngần này cắt đứt cổ tay mình. Một dòng máu đỏ tươi chảy ra rơi lên đôi môi của hoàng hậu,đồng thời dòng máu cũng chảy vào một cuộn giấy cổ xưa mà nàng lấy ra. Sau khi hấp thu kha khá máu cuộn giấy tỏa ra những ánh sáng ma mị, một đồ áng màu máu xuất hiện xoay quanh quan tài băng. Cùng với đó từng làn hắc vụ xuất hiện, che khuất tầm nhìn mọi người. Trên trời mây đen ùn ùn kéo đến, sấm sét oanh liệt, cuồng phong gào thét. Bên trong, Uyển Như vẫn không ngừng cung cấp máu cho cuộn giấy. Không biết sau bao lâu cuộn giấy mòn dần rồi hóa thành một làn khói nhập vào hoàng hậu. Khi cuộn giấy vừa nhập vào hoàng hậu,ngay lập tức Uyển Như lấy ra một bình nước giúp hoàng hậu uống vào. Vẫn gắng gượng nàng cho hoàng hậu uống thêm một viên thuốc rồi mới ngất đi. Bên ngoài,thiên địa dị tượng diễn ra khiến mọi người hoảng sợ. Nhưng chỉ chốc lát làn khói cùng đồ áng biến mất thì tất cả mọi thứ lại trở nên yên ả. Không biết là ai phát hiện ra trước nhưng rất nhanh tiếng hô hào kêu gọi bác sĩ vang lên nháo nhác vì lúc này người dân phát hiện công chúa đang bất tỉnh bên quan tài và máu của nàng đang chảy xuống mặt đường. Khi các bác sĩ chạy tới cấp cứu cho công chúa thì bỗng một vị bác sĩ hô lên: - Hoàng Hậu... Hoàng Hậu Người vẫn còn thở....Người vẫn CÒN SỐNG..Mau cấp cứu, đưa người cấp cứu mau lên... Tiếng hét của vị bác sĩ khi khiến mọi người sững sờ. Khi tỉnh lại thì xe tang do tám con bạch phong mã đã phóng như bay về hoàng cung.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau