Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau
Long thành,Đại Nam đế quốc, Đấu Tinh Đại lục Trong cung Mẫu Đơn-hoàng thành - Mau lên nước nóng mau lên, bà đỡ đâu rồi mau mau Đó là giọng nói của một người đàn ông trung niên thân mặc hoàng bào đang đứng trước cửa cung ko ngừng chỉ chỏ quát tháo. Đó ko ai khác chính là vị vua thứ 62của Đại Nam đế quốc-Trần Hữu Đạo. Hữu Đạo là một vị vua trẻ ( mới ngoài 40)nhưng lại là một vị vua tốt. Hôm nay,hoàng hậu của hắn -Lưu Phỉ Thúy đang lâm bồn hạ sinh vị hoàng tử thứ chín của Đại Nam đế quốc. Túm lấy một vị thái y đang hộc tốc chạy tới vị hoàng đế của chúng ta nói: -Tiều thái y sao giờ này ngươi mới tới hả? Mau lên ta ́thấy hoàng hậu đau được khá lâu rồi đó. - Khởi bẩm hoàng thượng vi thần cũng vừa mới biết tin nên cũng vội vào cung mong người yên tâm mà mọi chuyện sẽ ổn thôi ạ. Vậy ngươi còn ko mau đi còn chờ trẫm tiễn sao??? Nói rồi vị thái y kia cũng vội vàng tiến vào trong cung bỏ lại vị hoàng đế của chúng ta vẫn đang đi đi lại lại ở trước cung. Sau khi vị thái y kia rời đi chỉ một lát,trong cung đã vang lên tiếng khóc của trẻ con. Đồng thời trên trời cao chòm sao bắc đẩu bỗng lóe sáng xuất hiện một vì sao mới. Ko chờ đợi thêm vị hoàng đế của chúng ta đã sử dụng thân pháp lao vào trong cung. Trực tiếp bỏ qua thị nữ đang bế đứa nhỏ hắn lao ngay tới bên giường của hoàng hậu: - Phỉ Thúy nàng ko sao chứ? Nàng có mệt ko? Nhìn thấy hoàng thượng bỏ qua mình cửu hoàng tử vừa mới nín khóc lại oà khóc to hơn. Khi đang ra sức khóc thì hắn bỗng thấy một bàn tay ôm lấy hắn vào lòng. Đúng vậy, hoàng hậu - mẹ của hắn đã ôm hắn vào lòng. Một cảm giác ấm áp tràn ngập linh hồn hắn - tình thân thứ mà kiếp trước hắn vẫn khát cầu. Theo bản năng hắn nghín khóc và tiếp lấy dòng sữa ấm nóng, ngọt ngào từ người mẹ của mình. Ngày 21/05/2105 người dân Long thành cảm thấy vô cùng vui sướng khi vị minh quân của họ đón chào người con thứ chín của mình với cái tên: Trần Ngọc Quang. Trong cung cửu hoàng tử vừa mới chào đời đang tràn ngập hạnh phúc trong vòng tay của mẹ mình. Hắn rất thích cảm giác ấm áp đó nên khi có người bế hắn lên ( đặc biệt là người cha đáng kính của hắn) là hắn lại oà khóc thật to khóc tới khi được mẫu thân hắn bế hắn về để giỗ giành. Những lúc như thế hắn cảm thấy thật hạnh phúc. Mơ hồ hắn cảm thấy thật sung sướng khi được sống một cuộc sống mới. Ngày tháng qua đi,hắn sống thật hạnh phúc trong sự yêu thương của mẹ, đùm bọc của cha. Vị cửu hoàng tử của chúng ta 6 tháng biết ngồi 10 tháng biết đi 18 tháng biết gọi mẹ 2tuổi nói sõi. Điều này khiến cho cả hoàng cung phải kinh ngạc. Và vị cửu hoàng tử này vô cùng qúy mẹ, gần như lúc nào cậu cũng ở bên mẫu hậu một tấc ko dời. Và việc cả hoàng cung ai cũng phải cười khi nghe được là việc vị cửu hoàng tử của chúng ta luôn luôn tè dầm lên người phụ hoàng của mình mỗi khi hắn được hoàng thượng bế. Ngoài cha mẹ hẳn còn nhận được nhiều sự yêu thương từ các công chúa cũng như những ánh mắt dè chừng từ các vị hoàng tử khác. Hắn có 4 tỉ tỉ và 4 ca ca lần lượt là: Đại công chúa (19 tuổi) Trần Bạch Liên - con của hoàng hậu Nhị hoàng tử (17 tuổi) Trần Thiên Sơn (con của Lệ phi) Tam công chúa (15 tuổi) Trần Nguyệt Nhi (con Trắc phi) Tứ công chúa ( 12 tuổi) Trần Linh Ẩn ( con Liên phi) Ngũ hoàng tử ( 12 tuổi) Trần Diệp Phi (con Liên phi) Lục hoàng tử ( 12 tuổi) Trần Thanh Hà (con Lan phi) Thất công chúa ( 8 tuổi) Trần Linh Linh ( con Lệ phi) Bát hoàng tử ( 5 tuổi) Trần Kiệt Liêm ( con Lan phi) Từ ngày hắn ra đời nguy cơ của các vị hoàng huynh tăng lên cùng với sự lan truyền bài sấm: *Cửu cửu vi cầu đệ nhất Bát tinh hiện, Đại Nam đại trường vinh Cửa cửu chi nhất thất sát Bát tinh lặn, dân oán Nam quốc vong *
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137
Chương sau