Ngày mười lăm tháng Năm, Địch Nhược Thương nhờ sự tiến cử của Tưởng Dũ gặp được Lý Thành Húc Thái tử Tây Nhung trong lời kể. Đây là một nam tử khoảng trên dưới ba mươi tuổi, khá là ngọc thụ lâm phong, tiến lui cử chỉ đều thượng thừa, đáng tiếc không phải là người có khả năng làm quân vương loạn thế. Trên việc nhỏ khôn khéo thấu đáo, trên việc lớn lại không ngừng hồ đồ.
Quân chủ Tây Nhung không đông con trai, nhưng không ai thiếu dã tâm, sở dĩ Lý Thành Húc có thể ngồi trên vị trí hôm nay, có công lao của một người là tuyệt đối không thể xem nhẹ, người đó chính là Lý Mạc Bạch, em trai cùng mẹ duy nhất của Lý Thành Húc.
Nhưng rất đáng tiếc là, Lý Thành Húc không có lòng dạ mà một người thượng vị nên có, sự tồn tại của Lý Mạc Bạch một mặt là trợ lực lớn không thể thiếu của hắn, mặt khác lại như xương mắc trong cổ, vẫn nói công cao không thể át chủ, đối với cách nói trong dân gian ngôi vị trữ quân là do em ruột nhường cho, Lý Thành Húc thật sự có phần không thể nhịn được, có điều hiện tại còn chưa phải là lúc để ra tay với Lý Mạc Bạch.
Nhưng Địch Nhược Thương đến đã phá tan hoàn toàn sự cân bằng này.
Địch Nhược Thương nói nhảm cả buổi trời với Lý Thành Húc, cuối cùng không nhanh không chậm tiến vào chủ đề, hắn lấy một phong thư từ trong lòng ra, trình lên cho Lý Thành Húc, ngoài ra không nói bất cứ điều gì.
Lý Thành Húc mở ra xem, thoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-trach-cuu-su-chi-nhat/1353906/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.