Chương trước
Chương sau
“Quay lại đây!” Hoàng Phủ Hạo gọi hắn lại.
Hoàng Phủ Dật thật sự nghe lời mà xoay người lại, dùng giọng điệu vô cùng “hiểu ý người” mà hỏi, “Tứ ca còn muốn đệ ru huynh ngủ nữa sao?”
Đóa Đóa mạnh mẽ tránh khỏi tay Hoàng Phủ Dật, khóc ròng đi tới cửa nằm úp sấp xuống.
Hu hu, nàng không quen biết bọn họ, một chút quan hệ với bọn họ cũng không có, nàng là người bình thường!
Mặt Hoàng Phủ Hạo lúc đen lúc xanh, “Hoàng Phủ Dật! Ngươi không muốn ta giúp ngươi rửa sạch hiềm nghi sao?”
Hoàng Phủ Dật cười cười, “Đệ biết Tứ ca thích náo nhiệt, đệ nhất định sẽ thường xuyên đến thăm tứ ca, dỗ dành huynh vui vẻ.”
“. . . . . .” Hoàng Phủ Hạo hoàn toàn bị đánh bại , “Đi ra ngoài!”
Vừa hô lên như thế thì người cũng đi rồi, mà Cửu vương gia bị hai người Hoàng Phủ Dật bỏ quên cũng đã tỉnh lại.
Có điều đầu óc hắn vẫn chưa thật sự tỉnh táo lắm, vừa mở mắt liền nhìn thấy người không quen biết, sát khí đột nhiên nổi lên, hắn lạnh giọng hỏi người ta ——
“Ngươi là ai, vì sao lại ở trên giường của ta!”
“. . . . . .” Trước mắt Hoàng Phủ Hạo bỗng tối sầm, lại ngất đi.
Lúc Cửu Vương gia mở miệng nói đã duỗi tay ra, nhưng vừa vươn ra mới ý thức được cái mình duỗi ra chính là cánh.
Từ từ bình tĩnh lại, hắn đã hoàn toàn tỉnh táo.
“Xì, chỉ vậy đã ngất.” Cửu Vương gia khinh bỉ hắn, rồi bay thẳng ra khỏi phòng hắn.
Nhìn thấy mấy thị vệ trong sân, Cửu Vương gia bay tới trước mặt bọn họ, “Nam nhân trong phòng kia đã ngất đi rồi.”
Đám thị vệ hốt hoảng, gọi người gọi người, đi đến xem xét xem xét, cuối cùng có người hô lên một câu ——
“Đã xảy ra chuyện gì!”
Cửu Vương gia đang chậm như rùa bay về Đông cung, nghe thấy câu ấy, hắn liền vô cùng nhàn nhã xoay người, nói ra ý nghĩ của mình, “Không có gì, có thể là hắn cho rằng ta đã làm gì hắn.”
“. . . . . .” Đám thị vệ đang lao đi bỗng chân mềm nhũn, suýt chút đã vấp ngã.
Tất cả mọi người thầm reo hò trong lòng, lôi thần ơi, ngài trực tiếp đánh chúng con đi!
————
Cũng không biết có phải bị sét đánh cho sợ hay không, Hoàng Phủ Hạo cuối cùng vẫn là giúp đỡ.
Mặc dù hắn không biết người xuống tay là ai, nhưng người đó nói chuyện hắn nghe không hiểu, nên tuyệt đối không phải người Kì quốc.
Đương nhiên đó là để nói với bên ngoài.
Còn với bên trong, chờ sau khi Hoàng Thượng tỉnh lại, Hoàng Phủ Dật sẽ nói một phần của sự thật, cho với bọn họ đó là do Nhiếp Chính Vương Tây Nguyệt quốc vì thù oán cá nhân nên đã hạ thủ, cũng không có ý đồ gì đối với Kì quốc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.