“. . . . . .” Hoàng Phủ Dật bất đắc dĩ muốn cười, còn gì sợ hơn một người hơn nửa đêm bịt mặt đứng trước giường mình sao? 
“Ngươi đừng sợ, ta hiện tại là như vầy .” 
Đóa Đóa thật cẩn thận mà cởi cái khăn đen che mặt, lộ ra một. . . . . . khuôn mặt trắng bệch. 
Rất trắng rất trắng, cũng không khác tờ giấy trắng lắm, tóm lại nhìn thế nào cũng không giống mặt người. 
“Có phải càng dọa người hơn đúng không?” Đóa Đóa không hề gì mà mở miệng ra hỏi, “Cho nên ta mới che mặt .” 
Hoàng Phủ Dật rất không nhịn được mà muốn cười, “Đây là cái gì?” 
“Mặt nạ.” Nhan Đóa Đóa chỉ chỉ khuôn mặt mình, “Da quá kém, phải chăm sóc.” 
“Miệng của cô nương sao vậy?” Hoàng Phủ Dật phát hiện nàng nói chuyện gần như không mở miệng. 
Đóa Đóa ngượng ngùng giải thích, “Làm mặt nạ, nói nhiều sẽ tạo ra nếp nhăn .” 
Hoàng Phủ Dật nhịn cười, “Cô nương gọi ta làm cái gì?” 
Ách. . . . . . Nhan Đóa Đóa ngượng ngùng nhìn ra ngoài cửa sổ, “Việc này, ta cảm thấy trăng đêm nay không tệ, ngươi có muốn ra ngoài đi dạo một vòng khọng?” 
Hoàng Phủ Dật đương nhiên sẽ không tin tưởng lý do vớ vẩn như thế, có điều hắn vẫn xuống giường, “Được, ra ngoài đi dạo một chút.” 
Nhan Đóa Đóa không ngờ hắn dễ dàng đồng ý như thế, mừng rỡ theo sát hắn ra cửa. 
Hai người đi được vài bước ở trong sân của khách điếm thì đột nhiên vẻ mặt của Nhan Đóa Đóa nghiêm túc lên, “Bên kia, ngươi không cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-thai-tu-di-ngoai-tinh/769958/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.