Giữa thanh thiên bạch nhật, trên ngã tư đường có một người mặc áo đen che kín mặt đi qua. 
Nhìn dáng người, mặc dù vóc dáng không cao, nhưng lại khôi ngô, chỉ có điều. . . . . . 
Người đi trên đường đều lắc đầu, đáng tiếc là miệng hùm gan sứa! 
Người này bước đi cũng còn không vững thế kia, với tố chất của thân thể này thì còn mặt mũi gì nữa mà làm người trong võ lâm a! 
Đói quá . . . . . . 
Nhan Đóa Đóa đã không còn chút sức lực nào để đi nữa, ngẩng đầu nhìn thấy trà lâu bên cạnh, quyết định mình nên “ăn cơm”. 
Sau khi bước vào, nàng chọn đúng vị trí gần cửa nhất ngồi xuống, “Tiểu nhị, cho ta một ấm trà Phổ Nhĩ, pha đặc một chút.” 
“Dạ, ” Tiểu nhị nhiệt tình tiếp đón, “Vị tiểu thư này, ngài có dùng thêm chút điểm tâm không?” 
“Không cần, ” Nhan Đóa Đóa ngay cả khí lực để lắc đầu một cái cũng không có, nghiêng người ghé nằm lên tay nải trên bàn của nàng, “Ta đang giảm béo.” 
“. . . . . .” Tiểu nhị nhìn nhìn thân thể của nàng, ân, đúng là nên giảm . 
Nếu không phải thanh âm của nàng thanh thuý, hắn còn không nhận ra nàng là nữ nhân. 
“Ngươi thật đúng là giảm béo a.” Thanh âm không lớn của Phá điểu từ trong ống tay áo của nàng truyền ra. 
Nàng chạy khỏi Vân gia đến nay đã bảy ngày, nhưng con Phá điểu này đuổi cũng không đi, nó không nên theo nàng a. 
Chỉ có điều nàng vừa phát hiện , nó vừa ra khỏi cửa liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-thai-tu-di-ngoai-tinh/769937/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.