Thanh Vũ từ từ bước vào quảng trường, đi theo bên cạnh hắn là mười chín người sớm nhất trở thành Tín Sứ, trong đó có Diêu Hạo, Nguyễn Thanh, Nguyễn Nam, Lê Tấn, Lê Anh, Diêu Nguyệt và Ngọc Trang.
Vì đây là một Ngôi Làng nhỏ, dân số không đông, chỉ khoảng 1300 người, lúc này trên quảng trường đã tập trung gần năm trăm người, đang có nhiều người hiếu kì gia nhập, số lượng người từ từ tăng cao. Khi thấy đoàn người của Thanh Vũ bước vào quảng trường, ngay lập tức, mọi người nhường ra một lối đi.
Phía trung tâm quảng trường là một đài cao, Thanh Vũ từ từ bước lên, phía dưới là mười chín người đang đứng nghiêm túc, khí thế mà họ tỏa ra xung quanh làm kinh sợ tất cả người ở dưới, mọi người không biết chuyện gì xảy ra, nhưng họ biết là mười chín người đang đứng nghiêm túc kia, hôm qua chỉ là một người phàm, mà hôm nay lại giống như thoát thai hoán cốt, khí chất gần bằng Trưởng Làng.
Ở bên dưới, đứng hàng đầu tiên là Lưu Úc, giờ phút này, ánh mắt của Lưu Úc ngưng tụ nhìn về người thanh niên ở trên đài cao và mười chín người ở dưới, họ đều tỏa ra cảm giác mạnh mẽ, nhất là người thiếu nữ và tên ở trên đài cao cho Lưu Úc cảm giác mạnh mẽ nhất, làm hắn không khỏi đổ mồ hôi hột.
“Mọi người im lặng!”
Giọng nói của Diêu Hạo vang ra, người ở phía dưới nghe vậy lập tức định thần, chăm chú nhìn lại.
“Tất cả mọi người buổi sáng tốt lành!”
“Nhiều người ở đây có lẽ chưa biết ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-minh-giao-dinh-tai-tu-chan-the-gioi-quang-minh-thanh-tho/223102/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.