Chương trước
Chương sau
“GÀO!”
Ba mươi bốn Nhân Tà Quỷ cao hơn một trăm mét cùng nhau rống giận rồi lao ầm ầm tới Thanh Vũ.
Cảnh giới của chúng là Pháp Tướng Thiên Tôn về cả mặt tà lực hay thân thể, chúng chính là binh lính của Tà Huyết Kỵ Sĩ tạo ra từ xác chết của sinh linh.
Thanh Vũ trôi nổi giữa bầu trời, gió thổi vù vù qua tai, năm vầng Mặt Trời tỏa sáng treo cao sau đầu Thanh Vũ, chúng tạo thành Pháp Thần Thánh Môn cho phép Thanh Vũ sử dụng pháp thuật một cách nhuần nhuyễn điêu luyện nhất.
Thanh Vũ chậm rãi nói ra: “Thánh Thương Phong Ma!”
Xẹt! Xẹt! Xẹt!
Bất chợt, mấy chục vòng tròn pháp thuật bỗng dưng xuất hiện đằng trước Nhân Tà Quỷ, từng thanh thương ánh sáng phóng ra từ trung tâm vòng tròn pháp thuật, mỗi một cây thương đều là đòn tấn công mạnh mẽ có thể đánh bay tu sĩ Pháp Tướng đỉnh phong!
Nhân Tà Quỷ không thể né tránh vì cơ thể của chúng quá đỗi to lớn, chúng bị xuyên thủng bởi ngọn thương ánh sáng rồi bay ngược ra đằng sau, vết thương rất nghiêm trọng, một cái lỗ hổng lớn ngay giữa ngực của bọn chúng nhưng điều đáng sợ là vết thương đang hồi phục cấp tốc.
“Khả năng hồi phục của chúng rất mạnh!” Thanh Vũ nhẹ nhàng gật đầu đánh giá.
“Ngươi chỉ có bấy nhiêu sao?” Quách Phú Thành lạnh lùng hỏi.
“Trả lại cho ngươi, Hắc Ám Tà Thương!”
Quách Phù Thành vừa nói hắn vừa đưa một bàn tay lên cao, một cây thương màu đen tản mát ra khí tức khủng khiếp dần dần ngưng tụ giữa lòng bàn tay của hắn, hắn nắm chắc Hắc Ám Tà Thương rồi dùng sức mạnh phóng nó về phía Thanh Vũ.
Đám Nhân Tà Quỷ cũng không đứng nhìn, chúng cùng nhau hút một luồng không khí lớn vào trong người rồi rống lớn.
“Tà Quỷ Minh Hồn Hống!”
Hai đòn tấn công mang theo sức mạnh hủy diệt làm cho mặt đất vỡ nát ra thành nhiều mảnh, nhất là Hắc Ám Tà Thương rạch ra một vết nứt không gian đen ngòm trên đường bay, bất cứ ai đang ở trong Không Vũ Quốc đều cảm nhận được ba động kinh hồn phát ra từ nơi gần pháo đài ánh sáng.
Thanh Vũ không tránh không né, hắn đứng yên tại chỗ, Quang Minh Thánh Thuẫn biến thành một bức tường ánh sáng ngăn cản phía trước.
Ầm! Ầm!
Hắc Ám Tà Thương và Tà Quỷ Minh Hồn Hống va chạm trực tiếp vào Quang Minh Thánh Thuẫn rồi nổ tung!
Sóng xung kích hòa lẫn tà lực cao cấp đáng sợ quét ngang, đất đá sụp lún xuống dưới, toàn bộ thực vật gần đó đều bị trùng kích thành bụi phấn.
Mặc Hàn chuyển động ngón tay điều khiển trận pháp bảo vệ pháo đài khỏi dư ba của trận chiến, mọi người ngưng thần tập trung xem trận chiến từ xa, họ không muốn bỏ lỡ một giây phút nào.
“Không ngờ ngươi còn có thể đứng vững!” Quách Phú Thành chầm chậm nói ra, cảnh giới của hắn là Pháp Tướng sơ kỳ, lực chiến vượt qua một cảnh giới lớn có thể cắt chém ra một tầng không gian đi vào nơi gọi là bán không gian nhờ vào tà lực cao cấp thuần khiết đang chảy trong người của hắn.
Sau khi hấp thụ giọt máu của Tà Thần, tà lực cấp thấp bình thường được cường hóa thành tà lực cao cấp, hắn còn nhận được truyền thừa nhiều tà chú, tà thuật, tà thức cường đại nữa.
Quang Minh Thánh Thuẫn biến thành một cái thuẫn hoàng kim nhỏ bay quanh người Thanh Vũ, hắn thản nhiên nói ra:
“Ngươi nên dùng toàn lực, nếu không ngươi sẽ chết rất nhanh!”
“Vậy sao?” Quách Phú Thành cười lớn.
“Để đáp lại lời nhắc nhở của ngươi, ta sẽ dùng toàn bộ sức mạnh để nghiền nát ngươi ra thành cặn bã!”
Quách Phú Thành rống lớn với âm điệu kỳ dị rợn người:
“Hắc Ám Phủ Xuống!”
Vù! Vù!
Một màn đêm đen tối lan tỏa từ vị trí của Quách Phú Thành rồi nhanh chóng bao phủ khu vực cả trăm km xung quanh pháo đài ánh sáng, đây là kết giới của Tà Huyết Kỵ Sĩ, Hắc Ám Phủ Xuống!
“Thần thức bị áp chế.” Thanh Vũ nhanh chóng cảm nhận được sự khác biệt. Thần thức của hắn bị một sức mạnh vô hình áp chế.
“Sự hiện diện của Tà Huyết Kỵ Sĩ đang giảm đi, rất khó để nhìn thấy hành động tiếp theo của hắn.” Thanh Vũ còn nhận ra thêm một điều nữa, hắn cực kỳ khó để nắm bắt sự tồn tại của Tà Huyết Kỵ Sĩ, giống như một u linh đang ở trong bóng đêm.
“Sức mạnh của Nhân Tà Quỷ đang tăng lên!”
Sức mạnh của Nhân Tà Quỷ trước đó là Lục Dương sơ kỳ, nhưng giờ đây mỗi cá thể trong chúng sánh ngang với tu sĩ Lục Dương đỉnh phong, Hắc Ám Phủ Xuống gia tăng khả năng chiến đấu của Tà Huyết Kỵ Sĩ và binh lính lên một độ cao mới.
“Tử Vong Tà Trảm!” Ngay lúc này, giọng nói Quách Phú Thành vừa nói vừa vung thanh kiếm màu đen trên tay, thanh kiếm cắt xuyên không gian rồi tạo ra một đường kiếm khí dài mấy chục mét phóng tới Thanh Vũ trong khi đám Nhân Tà Quỷ đang vọt đến kéo gần khoảng cách, bọn chúng dự tính tấn công Thanh Vũ một cách dồn dập.
Ầm!
Thánh Thuẫn tự động bảo vệ Thanh Vũ trước Tử Vong Tà Trảm còn Thanh Vũ thì nhẹ giọng nói ra:
“Kỳ Lân Phong Lôi Thần Thuật, Kỳ Lân Hống!”
Pháp Thần Thánh Môn vận chuyển tạo ra một Kỳ Lân to hơn ngàn mét, đôi mắt lạnh lùng quan sát đám Nhân Tà Quỷ và Quách Phú Thành, nó mở miệng phun ra giông tố lôi điện thổi bay hết Nhân Tà Quỷ, thậm chí nó còn xé nát cơ thể Nhân Tà Quỷ thành rất nhiều mảnh, máu tươi văng tung tóe.
Chưa ngừng lại ở đó, Thanh Vũ tiếp tục nói ra:
“Kỳ Lân Thần Cước!”
Kỳ Lân khổng lồ tạo ra bởi linh lực của Thanh Vũ lập tức nâng cao một chân rồi giẫm mạnh xuống, một vó Kỳ Lân mang theo sức mạnh hủy diệt của lôi điện và sự điên cuồng của bão tố.
“Thật mạnh mẽ!” Quách Phú Thành ngưng trọng, hắn phát hiện không gian rạn nứt ngay bên dưới vó của Kỳ Lân, điều này chứng tỏ thực lực của Thanh Vũ đã không kém gì tu sĩ Phá Không Cảnh.
“Hắc Ám Tà Hỏa!”
Quách Phú Thành không thể đứng trơ mắt nhìn vó Kỳ Lân giẫm hắn thành bánh thịt, hắn điều khiển con ngựa quỷ một sừng tấn công, con ngựa ngẩng đầu rồi hé miệng phun ra một ngọn lửa màu xanh lục, ngọn lửa khổng lồ to hơn trăm mét va chạm với Kỳ Lân Thần Cước. Rầm! Rầm! Rầm!
Tiếng động nổ tung vang lên liên hồi, sau cùng hai nguồn năng lượng triệt tiêu lẫn nhau.
Quách Phú Thành lập tức biến mất ngay tại chỗ, hắn tiếp cận Thanh Vũ bằng tốc độ kinh hoàng rồi vung kiếm.
Ầm!
Thánh Thuẫn tự động bảo vệ Thanh Vũ, lực phản chấn khiến Quách Phú Thành bay ngược ra sau rất xa, hắn ngưng trọng đánh giá Thánh Thuẫn và tiếp tục tấn công cận chiến.
Con ngựa quỷ một sừng dùng một chân đạp xuống từ trên cao, sức mạnh của nó không kém gì Quách Phú Thành, lần này, Thánh Dực tạo thành một tấm khiên chặn đứng vó ngược còn đẩy lùi cả Quách Phú Thành, hắn định tấn công nữa nhưng lại nhận thấy bản thân đang đứng giữa một vật thể năng lượng hình tam giác.
Đó là Thánh Thuẫn!
Thánh Thuẫn hấp thụ năng lượng của kẻ địch và chuyển hóa thành một pháp thuật phong ấn, đây là dạng pháp thuật mà không có kẻ địch nào tránh được!
Răng rắc!
Từng sợi xích tạo ra từ ký hiệu thần bí phong ra từ bức tường của vật thể năng lượng rồi đâm vào bộ giáp của Quách Phú Thành, nó khóa chặt tà lực và toàn bộ thân thể của hắn.
“Hắc Ám Bùng Nổ!”
Quách Phú Thành quát lớn một tiếng, năng lượng hắc ám tà lực của Hắc Ám Tà Giới nhanh chóng tập trung vào hắn rồi chúng bạo phát đánh vỡ pháp thuật phong ấn của Thánh Thuẫn.
“Ô Uế Tà Quang!” Quách Phú Thành lạnh lùng nói ra.
Xẹt!
Ngay sau đó, mấy chục tia sáng khủng khiếp bắn tới Thanh Vũ từ xa, chính những Nhân Tà Quỷ đang tấn công Thanh Vũ bằng tà thuật đó, chúng đã hồi phục trong khoảng thời gian vừa qua.
Cùng lúc đó, hàng loạt vòng tròn pháp thuật ánh sáng xuất hiện rồi bắn ra tia sáng trắng trúng vào các Ô Uế Tà Quang.
Ầm! Ầm! Ầm!
Âm thanh nổ lớn vang lên không ngừng nghỉ.
“Hắc Ám Kinh Hoàng!” Quách Phú Thành trầm giọng nói.
Hắc Ám Tà Giới rung động, năng lượng hắc ám tà lực tập trung rồi tạo thành một ngọn sóng thần cao mấy trăm mét rồi đánh xuống Thanh Vũ.
“Ngũ Hành Thánh Thuật!” Thanh Vũ lạnh nhạt nói.
Một bức tường cao hơn cả ngọn sóng thần dâng lên từ mặt đất, một bức tường tạo ra bởi Thanh Vũ bằng linh lực hệ kim và hệ thổ.
Rầm! Rầm!
Bức tường bị sóng thần đánh trúng, nó rung chuyển mạnh nhưng không sụp đổ, nó thành công chặn lại đòn tà thuật của Quách Phú Thành.
“Ngũ Hành Thánh Kiếm Trận!”
Thanh Vũ tấn công bằng năm thanh kiếm màu sắc khác nhau, chúng chuyển động theo một cách huyền ảo nào đó tạo thành một kiếm trận chém tới Quách Phú Thành.
“Tà Huyết Hộ Thuẫn!” Quách Phú Thành trầm giọng nói, tà lực trộn lẫn máu của hắn chảy ra từ cơ thể rồi ngưng kết thành một cái thuẫn năng lượng màu xanh lục.Rầm! Rầm!
Quách Phú Thành và Thanh Vũ chiến đấu kịch liệt, pháp thuật và tà thuật đối đầu lẫn nhau rồi nổ tung giữa vùng trời, trận chiến hết sức căng thẳng.
Không biết từ bao giờ, một Nhân Tà Quỷ vượt qua tầm cảm nhận của Thanh Vũ, mục tiêu của nó là pháo đài ánh sáng!
“GÀO!” Nó rống giận, âm thanh như một quả pháo không khí nổ tung vậy.
“Haha!” Quách Phú Thành vừa vung kiếm tấn công Thanh Vũ vừa cười lớn.
“Ngươi không thể bảo vệ bọn chúng, những đồng đội của ngươi!”
“Ngươi nghĩ vậy à?” Thanh Vũ cười khẽ, linh lực biến thành những con Rồng lao nhanh vào Quách Phú Thành.
Thánh Long Tỏa Thần!
“Tà Ác Chuyển Di!” Quách Phú Thành lạnh nhạt nói rồi biến mất, một Nhân Tà Quỷ đứng đó thay cho Quách Phú Thành hứng chịu Thánh Long Tỏa Thành, cơ thể Nhân Tà Quỷ bị ép đến vỡ vụn.
Tiếng nói Thanh Vũ vang vào tai của Quách Phú Thành: “Sao ngươi không tự nhìn xem?”
Quách Phú Thành quay đầu nhìn về phía Nhân Tà Quỷ đang tấn công pháo đài ánh sáng, hắn trừng mắt vì ngạc nhiên: “Cái gì? Không thể nào!”
Trong hai con ngươi Quách Phú Thành, Nhân Tà Quỷ cảnh giới Lục Dương đỉnh phong đang bị đóng đinh trên mặt đất bởi năm cây thương ghim vào hai tay, hai chân và phần đầu của nó. Dù cho Nhân Tà Quỷ có sức hồi phục nhanh nhưng nó vẫn không thể di chuyển được nữa.
Quách Phú Thành quăng ánh mắt vào một người mặc đồ hầu gái gọn gàng, hắn biết cô gái và hai cô hầu gái khác cùng đi vào pháo đài với Thanh Vũ, cô ấy chính là Behira, Tổng Lãnh Thánh Điện, lúc này, Behira đang cầm một ngọn thương dài, hai cô hầu gái khác đứng lẳng lặng sau lưng Behira.
“Xin lỗi vì để các vị lo lắng.” Behira quay người, cô nhẹ nhàng nói với nhóm Diệp Vô Ưu, Liễu Tịnh Kỳ, Mạc Ảnh Khang, Trần Huyền, bọn họ cũng đang ngạc nhiên vì thực lực của Behira không giống như vẻ ngoài điềm đạm của cô ấy.
Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Behira biến mất và rồi Nhân Tà Quỷ bị đóng đinh trên mặt đất! Tất cả diễn ra chưa đầy một giây đồng hồ!
“Một người hầu dễ dàng giải quyết một Nhân Tà Quỷ.” Mạc Ảnh Khang nghĩ thầm với vẻ mặt nghiêm túc.
“Một người hầu bên cạnh Giáo Hoàng cũng mạnh tới mức vô lý như vậy…” Hàn Hạo Nguyên há hốc mồm, mồ hôi đổ như mưa, ngay hôm qua, hắn đi theo sau Behira nhưng không hề cảm thấy cô ấy có gì đặc biệt hay nổi bật, không thể tin được rằng một người hầu tận tâm lại là tu sĩ cấp cao như Pháp Tướng Thiên Tôn.
Mặc Hàn cười khẽ: “Năng lực tiến hóa cho phép tốc độ tu luyện của Behira tăng lên nhanh hơn người khác gấp nhiều lần, lại có thêm hỗ trợ lớn lao từ vũ khí rèn bởi Vũ Hy thì Nhân Tà Quỷ không phải là đối thủ của Behira.”
Vũ Hy lên tiếng nói: “Tôi không dám nhận lời khen của Mặc lão, Behira là một người tài giỏi và chăm chỉ, ai cũng biết cô ấy cố gắng như thế nào với cương vị một Tổng Lãnh Thánh Điện.”
“Trận chiến bên kia sắp kết thúc rồi.” Ngọc Trang nói khẽ, sự chú ý của mọi người chuyển dời sang bên Thanh Vũ và Quách Phú Thành.
Quách Phú Thành thấy kế hoạch cho Nhân Tà Quỷ giết hại đồng đội Thanh Vũ thất bại nặng nề, hắn trầm giọng nói ra:
“Ta sẽ kết liễu ngươi, sau đó bọn chúng cũng sẽ theo ngươi xuống địa ngục!”
“Hắc Ám Tà Niệm!”
Hắc Ám Tà Giởi lập tức ngưng đọng, Thanh Vũ cảm thấy thực lực của hắn giảm xuống, không thể dùng thần thức, mắt thường không thể nhìn thấy gì ngoài một cái bóng Tà Huyết Kỵ Sĩ trên lưng ngựa giữa một vùng không gian hắc ám tối tăm.
Ngọn lửa màu xanh lục quỷ dị cháy bừng lên rồi bao phủ Quách Phú Thành, giờ đây hắn là một kỵ sĩ rực cháy trên lưng ngựa quỷ, tà lực điên cuồng sôi trào, Hắc Ám Tà Giới giúp hắn tăng sức mạnh lên rất nhiều, hai con ngươi đỏ ngầu bên dưới đầu khôi, ngựa quỷ đạp vào không khí lao thẳng tới Thanh Vũ, máu tươi chảy ra từ cơ thể hắn rồi dung hợp vào thanh kiếm biến thành kiếm thành nguồn sáng màu xanh lục lớn nhất, một kiếm khủng bố chém tới Thanh Vũ!
“Tà Hỏa Huyết Thần Trảm!”
Thanh Vũ đứng trước đòn tấn công mạnh nhất của Quách Phú Thành, một đòn tấn công có thể chém giết luôn cả tu sĩ Thất Dương sơ kỳ, hắn cười nhạt:
“Rất tốt!”
“Ta sẽ cho ngươi thấy một phần sức mạnh của ta!”
“Sức mạnh phong ấn, tỉnh lại đi!”
Thanh Vũ vừa nói trong khi Thánh Dực mở rộng ra hai bên, lực chiến của hắn tăng lên gấp mười lần!
Một luồng khí thể màu đỏ bao phủ quanh Thanh Vũ, đó là kỹ năng của Thánh Kỵ Sĩ, lực chiến tăng lên năm lần!
Một ngọn lửa vô hình tản mát ra từ cơ thể Thanh Vũ, nó là đặc hiệu của một trạng thái đặc biệt gọi là Thái Dương Thiên Thần, lực chiến tăng lên gấp năm lần! Thanh Vũ có được kỹ năng này nhờ vào hấp thụ Bản Nguyên Thần Thánh mua từ Hệ Thống, lúc Thất Thánh Đại Thiên Sứ mang Bản Nguyên Thần Thánh cho Ngọc Trang và Thái Dương Thần Vệ thì nó cũng trở thành một vật phẩm quý giá trong Cửa Hàng mua bằng điểm tín ngưỡng cố định, Thanh Vũ chưa đạt được sức mạnh lớn nhất của Thái Dương Thiên Thần là lực chiến tăng lên mười lần vì hắn chưa khai thác hết kỹ năng này.
Giá trị của Bản Nguyên Thần Thánh là một triệu điểm tín ngưỡng cố định cho một giọt, Thanh Vũ đã hấp thụ năm giọt!
Hai con ngươi của Thanh Vũ biến đổi thành những viên tinh thể đẹp đẽ.
Chúng là các Thần Thạch bị Thanh Vũ phong ấn trong cơ thể, giờ đây Thanh Vũ đánh thức toàn bộ sức mạnh mà hắn có được!
Quang Tinh Thần Thạch! Thủy Tinh Thần Thạch! Băng Tinh Thần Thạch! Hỏa Tinh Thần Thạch! Thổ Tinh Thần Thạch! Lôi Tinh Thần Thạch! Ám Tinh Thần Thạch!
Hắn còn đánh thức cả sức mạnh bắt nguồn từ chúng sinh!
Thủy Tinh Thần Thạch là Bi Niệm Thủy Thần, hiệu ứng của nó là một luồng khí thể màu lam tuyệt đẹp!
Hỏa Tinh Thần Thạch là Nộ Niệm Hỏa Thần, nó là một luồng khí thể màu đỏ nóng rực!
“Ngươi đã chuẩn bị để chết chưa?” Thanh Vũ bình tĩnh hỏi trong khi nhìn vào Quách Phú Thành đang lao nhanh tới gần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.