Chương trước
Chương sau
Trước đó, Thánh Thể của Thiên Hải và Thanh Thu đã gần như thức tỉnh, hai người có thể sử dụng một chút sức mạnh của Thánh Thể, sau khi dùng Thoát Thai Hoán Cốt Thần Đan, Thánh Thể triệt để tỉnh giấc, nâng cao thực lực của hai người.
Một là Vô Hình Thánh Thể, linh lực biến thành vô hình, không thể nhìn thấy bằng mắt thường hay thần thức, hơn nữa linh lực còn mạnh mẽ gấp mấy lần, thức tỉnh Vô Ảnh Thánh Khí với vai trò đòn tấn công mạnh nhất, giúp Khương Thiên Hải có thực lực chiến đấu vượt năm cấp độ nhỏ.
Hai là Tuyên Cổ Thái Nhạc Thánh Thể, linh lực nặng như núi cao, sừng sững bất động, vượt qua tuyên cổ, không bao giờ lung lay, thức tỉnh Tuyên Cổ Thái Nhạc Thánh Khí trong cơ thể, một đoàn khí thể mờ mịt trầm trọng, đè ép lên linh hồn, nghiền nát thân thể kẻ địch!
Sức chiến đấu của Thiên Hải, Thanh Thu ở cảnh giới Tam Dương trung kỳ nhưng lại chẳng thua kém Tứ Dương trung kỳ, nhờ vào pháp thuật và kỹ năng học được, lực chiến của họ thậm chí vượt qua Tứ Dương hậu kỳ.
Vù!
Bỗng nhiên, hai bộ giáp cùng với hai thanh kiếm màu đỏ tươi như máu xuất hiện trước mặt Thiên Hải và Thanh Thu, chúng là Huyết Sắc Thánh Trang, bao gồm một bộ giáp toàn thân và một vũ khí.
Bộ giáp thay đổi hình dạng theo kích thước người mặc, vũ khí cũng thế, dạng kiếm không phải duy nhất, nó có thể biến thành vũ khí khác theo ý muốn người dùng.
Thiên Hải và Thanh Vũ vui mừng nhìn hai bộ Huyết Sắc Thánh Trang, họ chạm nhẹ vào áo giáp, nó liền biến thành một bộ giáp trang nghiêm hùng dũng bao phủ cơ thể họ, tiếp theo lại cầm vũ khí một cách vui thích, không nỡ buông tay.
“Cảm ơn Giáo Hoàng!”
Thiên Hải, Thanh Thu chân thành khom người về một hướng trong khi nói.
Ảnh Quân, Sử Hiền hay những người khác thì ngạc nhiên, tuy vậy, họ chẳng hỏi nhiều, giữa trận chiến nguy hiểm, đồng đội càng mạnh thì càng tốt.
“Giáo Hoàng?” Chủ Nô nghi ngờ lẩm bẩm, hắn chợt nhớ đến một người, Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, kẻ dám khiêu khích gây chiến với nhiều thế lực hai sao nổi danh tại Tử Vi Châu.
“Không thể nào! Giáo Hoàng chỉ là tu sĩ Hóa Thần Đại Tôn, làm sao phong tỏa không gian chứ?”
Chủ Nô lẩm bẩm một tiếng, hắn không tin rằng một Hóa Thần Đại Tôn lại biến thành tu sĩ Phá Không cảnh, điều đó quá đỗi vô lý, phút chốc sau, hắn lại nghĩ tới viễn cảnh khác làm cả người hắn căng cứng.
“Chẳng lẽ Giáo Hoàng ẩn dấu thực lực chân chính, chờ đợi kẻ địch tấn công trước rồi tiêu diệt một thể?”
Quá nhiều câu hỏi trong lòng làm hắn buồn bực không thôi, hắn rất muốn dùng bí thuật, truyền âm phù gì đó đưa tin về cho tổng bộ của Nô Lệ Điện, nhưng lại không làm vì biết rõ là vô ích, tu sĩ Phá Không cảnh sẽ cho hắn truyền tin ư?
“Tới đi!”
Chủ Nô hét dài một tiếng, hắn suy nghĩ thông suốt, giết chết một liền lời một!
“Ăn sống bọn nó!”
Năm yêu ma nộ hống, chúng nhìn chằm chằm Thiên Hải và Thanh Thu, chúng nhận thấy nguy hiểm tử vong từ hai người thiếu niên trẻ tuổi đó.
Mạc Ảnh Quân thở phào nhẹ nhõm, cậu vừa lau đi vệt máu trên miệng vừa nói: “Nhờ vào hai cậu!”
Lê Sử Hiền ngồi bệt xuống đất, cậu ta nuốt một viên đan dược trị thương rồi cười lớn: “Cố lên, tôi ở sau cổ vũ cho hai cậu đấy!”
“Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi!” Những người còn lại thì lùi ra sau, nhường sân khấu lại cho Thiên Hải, Thanh Thu.
Thiên Hải, Thanh Thu mặc trọng giáp hùng dũng oai vệ, hai người bước về phía, đi song song với nhau, linh lực sôi trào lan tỏa ra xung quanh làm chấn động không khí, ngay cả tường thành cũng lung lay tới đổ sập xuống.
Huyết Sắc Thánh Khí của Thiên Hải thay đổi thành mười lưỡi dao sắc bén, chúng chuyển động quay quanh Thiên Hải, vô hình vô ảnh khiến yêu ma và Chủ Nô rùng mình, trực giác cho chúng biết, nếu tiếp cận Thiên Hải, chúng bị cắt chém thành trăm mảnh ngay lập tức.
Huyết Sắc Thánh Khí của Cổ Thanh Thu là năm chữ màu đỏ như máu, Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín, mỗi một chữ phát ra áp lực khủng khiếp đè thẳng lên linh hồn và cơ thể kẻ địch, khả năng chiến đấu của kẻ địch giảm sút nghiêm trọng, ít nhất là hai mươi lăm phần trăm, tâm linh kẻ địch sẽ đối mặt với từng chữ một, nếu như tâm trí không kiên định thì tâm linh sụp đổ, trở thành một người điên.
Huyết Sắc Thánh Khí kết hợp với Vô Hình Thánh Khí và Tuyên Cổ Thái Nhạc Thánh Khí, mở đầu cho giai thoại về truyền kỳ Huyết Nhật Thánh Đoàn.
Huyết Nhật Lăng Không Chúng Sinh Kinh Hoàng Thiên Địa Rung Chuyển Vấn Tâm Chi Nhân! Tuyên Cổ Thánh Giả Vạn Ác Vô Tồn! Mạt Nhân Chi Nhân! Vô Ảnh Thánh Giả Vô Huyết Vô Hồi!
Thiên Hải lắc cổ vài cái, cậu nhìn thẳng năm yêu ma rồi cất tiếng nói: “Kẻ địch của các ngươi chính là ta!”
Thanh Thu tiếp lời: “Chủ Nô phải không? Người giết ngươi là ta!”
“Ngông cuồng!” Chủ Nô tức giận, cả người run rẩy, hai mắt đỏ ngầu, trông hắn như ma quỷ bước ra từ núi thây biển máu, cây chùy to lớn càng tôn lên vẻ thị huyết của hắn.
“Trấn Ma Chùy!”
Chủ Nô nhảy lên không trung, hắn dùng sức vung chùy đập mạnh từ trên xuống. Trấn Ma Chùy, một loại chùy thuật của Nô Lệ Điện, chuyên dùng để trấn áp nô lệ.
“Thủ Kiếm Thuật!”
"Phản Kiếm Thuật!"
Thiên Hải nâng kiếm chặn đứng cây chùy cuồng bạo, cậu ta chưa hề lùi dù chỉ một bước chứng minh thực lực của cậu ta mạnh hơn, hơn thế nữa, Thiên Hải còn dùng sức đẩy mạnh làm Chủ Nô bay ngược lên cao, mười lưỡi dao sắc bén cắt tới từ khắp mọi hướng, để lại mấy vết thương sâu trên người Chủ Nô.
“AA!” Chủ Nô kêu thảm, mười lưỡi dao vô hình, hắn không biết bị tấn công bởi thứ gì, hình dạng của chúng ra sao, chỉ thấy vết cắt rất ngọt, máu tươi phun ra ngoài như suối.
Bành! Bành! Bành!
Mấy tiếng động mạnh vang lên, Thanh Thu điều khiển năm chữ lớn đè xuống, đánh bay năm yêu ma, bọn chúng đập mạnh vào tường thành, yêu ma nào cũng thê thảm chẳng nỡ nhìn, nội tâm thì tan rã, bị đánh tan bởi sức mạnh vấn tâm của Thanh Thu.
Thanh Thu chuyển động tiếp cận Chủ Nô, giọng nói đạm bạc: “Không phải ta đã nói rồi sao? Hôm nay, người sẽ bị chính tay ta giết chết!”
“Hừ!” Chủ Nô rên lạnh, cây chùy chuyển hướng đập mạnh vào Thanh Thu.
Ầm!
Năm chữ lớn màu đỏ lao vùn vụt đến ngăn cản cây chùy, chúng còn phản công, đánh thẳng vào lồng ngực của Chủ Nô làm hắn ta rơi xuống đất, xương cốt toàn thân đứt gãy, tâm linh của hắn thì đang tiếp nhận sự trùng kích, hỏi hắn có Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín hay không, nhưng hắn lại không trả lời được, bị sức mạnh như năm ngọn núi lớn ập xuống, tâm linh bị tổn thương nặng nề.
Một Chủ Nô như hắn làm gì còn Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín để trả lời, để không thẹn với bản tâm chứ?
Thần Thông của Cổ Thanh Thu chính là như vậy, dùng lễ nghĩa tấn công kẻ địch! Không kẻ địch nào có khả năng tránh né cho được.
Thiên Hải tiếp chiến năm yêu ma, bọn chúng đang trong trạng thái điên cuồng, chiến đấu đến chết mới ngừng, Thiên Hải luôn luôn đối cứng, chẳng hề tránh né, lần lượt đánh bay yêu ma, làm bọn chúng đau đớn, lại có thêm mười lưỡi dao vô hình di chuyển bằng tốc độ kinh người, cắt chém bọn yêu ma, thương thế của chúng chồng chất, dần dà bị đẩy vào bờ vực tử vong.
Những người bên ngoài trầm trồ, nhìn không chớp mắt, chẳng dám bỏ qua một chi tiết, thế trận thay đổi quá đột ngột, Chủ Nô và năm yêu ma liên tiếp bị đánh bay, Thiên Hải, Thanh Thu càn quét chiến trường, Huyết Sắc Thánh Trang càng giúp hai người họ dũng mãnh vô song.
Ai cũng đoán được kết quả, vài phút sau, năm yêu ma bị chém giết triệt để bởi Thiên Hải.
“Tội nghiệt của ngươi quá lớn, không thể chết đi dễ dàng như vậy, từ nay trở về sau, theo ta lên chiến trường, sau khi rửa sạch tội lỗi thì ngươi mới có thể tan biến thành hư vô!”
Thanh Thu lạnh lùng cất tiếng nói trong khi bắt lấy Nguyên Anh của Chủ Nô.
Một chữ Nhân rơi xuống đánh trúng đầu Nguyên Anh, đôi mắt của Chủ Nô ngây dại, sau đó chữ Nhân phát ra lực hút mạnh, Nguyên Anh bị hút vào bên trong, chữ Nhân lóe lên một tia sáng, trông nó óng ánh hơn nhiều, giống như một vầng Mặt Trời nhỏ, tỏa ra ánh sáng đỏ tươi như máu.
“Các ngươi cũng thế!”
Thanh Thu bay lên bầu trời, cất tiếng nói một cách lạnh nhạt, năm chữ Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín phát ra lực hút mạnh, hút hết linh hồn tội lỗi của bọn yêu ma, Quản Nô đã chết vào bên trong, năm chữ cùng phát sáng, biến thành năm Mặt Trời đỏ, càng hút nhiều linh hồn tội lỗi, năm vầng Mặt Trời đó càng phát sáng hơn.
Toàn trường tĩnh lặng, hành động của Thanh Thu trông rất cực đoan, thậm chí không cho phép bọn yêu ma, Chủ Nô, Quản Nô chết đi một cách dễ dàng, bắt bọn họ thành Vấn Tâm Ma ngủ say bên trong Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín.
Đám ma này gặp phải kẻ địch thì chúng sẽ tấn công một cách điên cuồng, tìm về Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín, bổ sung cho tâm linh của bọn chúng, khi nào chúng cảm thấy thanh thản sẽ tự nhiên biến mất.
Lilith cười khổ: “May là tôi kịp lấy đi ký ức của Chủ Nô.”
Chủ Nô bị đánh bại quá nhanh, Lilith vội vàng chuyển ký ức vào một thiết bị của Thái Dương Thần Vệ, để thiết bị đó gửi lại cho tổng bộ, người tổng bộ sẽ bắt tay vào điều tra Nô Lệ Điện từ trí nhớ của Chủ Nô.
Lilith lên tiếng hỏi tiếp: “Anh không ngăn cản cậu ta sao?”
Thanh Vũ nhìn toàn cảnh Nô Lệ Dược Viên một lần nữa, hắn trầm mặc ít giây, lẳng lặng nói ra: “Thanh Thu biết bản thân đang làm gì, cậu ta có một cây thước đo trong lòng!”
“Tội nghiệt của bọn chúng quá lớn, ít nhất phải bị đày vào Thất Dạ Ngục, vĩnh viễn chịu đựng nỗi khổ đau, muốn chết cũng không được, Thanh Thu nhân từ, cho bọn chúng một cơ hội chuộc lỗi trước khi chết.”
“Nhắc nhở quan trọng, ký chủ đang bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh bên ngoài, cảm xúc phẫn nộ của con người khi bị nuôi nhốt như nô lệ từ đời này sang đời sang tích tụ quá lớn trong Nô Lệ Dược Viên, nếu như không làm gì, cảm xúc phẫn nộ sẽ ảnh hưởng đến quyết định của ký chủ, đề nghị ký chủ dùng Hỏa Tinh Thần Thạch hấp thụ cảm xúc phẫn nộ!”
“Sau khi Hỏa Tinh Thần Thạch hấp thụ cảm xúc phẫn nộ đó, ký chủ có thể phong ấn sự phẫn nộ của bản thân để sử dụng năng lượng bằng cách hấp thụ Hỏa Tinh Thần Thạch vào trong cơ thể, đổi lại, trong khoảng thời gian ký chủ đánh mất cảm xúc phẫn nộ, ký chủ lấy được sức mạnh mới, Nộ Niệm Hỏa Thần!”
“Nhắc nhở nguy hiểm, dùng sức mạnh Nộ Niệm Hỏa Thần sẽ khiến ký chủ bị đồng hóa với tín ngưỡng, thời gian sử dụng càng lâu thì ký chủ càng bị đồng hóa nhanh, kính xin ký chủ cẩn thận!”
“Tâm cảnh của ký chủ đang ở cảnh giới thứ ba, Luyện Hồn, thời gian sử dụng Nộ Niệm Hỏa Thần mà không bị đồng hóa là mười phút!”
“Ký chủ hủy diệt một Nô Lệ Dược Viên nên kích hoạt đặc quyền mới!”
“Đặc quyền Hủy Diệt Chế Độ Nô Lệ: Phần thưởng điểm cống hiến khi tiêu diệt sinh vật điều hành Nô Lệ Dược Viên và Nô Lệ Điện tăng gấp ba lần, có cơ hội nhận được vật phẩm quý hiếm như mảnh vỡ Thiên Phú Chi Tinh, các loại linh dược có chứa tinh hoa của đất trời, phần thưởng mà Hệ Thống thưởng cho ký chủ từ trước đến giờ, bao gồm các loại tài liệu chế tạo Huyết Sắc Thánh Trang và Hồng Y Thánh Trang, áp dụng cho toàn bộ sinh linh trên vùng đất tín ngưỡng.”
Thanh Vũ nghe xong lời nhắc, hắn vừa cảm thấy phấn khởi hơn đôi chút, khi tiêu diệt sinh vật tàn ác thì nhận phần thưởng từ Hệ Thống, sinh vật tàn ác mạnh mẽ, phần thưởng cũng lớn, lại còn có nhiều nhiệm vụ ban phát cho người có chức danh Tín Sứ và Mạo Hiểm Giả đi thực hiện, sau này, phần thưởng điểm cống hiến trong nhiệm vụ về Nô Lệ Điện tăng lên ba lần, mọi người đều vui, nào ngờ Hệ Thống lại vô tình nói tiếp:
“Thông qua kiểm tra của Hệ Thống cho thấy ký chủ nhận quá nhiều nhiệm vụ nhưng chưa hoàn thành, vì thế, tránh để cho ký chủ bị nhiệm vụ áp bức thành ngu ngốc, Hệ Thống không phát thêm nhiệm vụ mới!”
“Ký chủ có ý định tấn công Hệ Thống, điểm tín ngưỡng -10!”
“Ký chủ có ý định tấn công Hệ Thống, điểm tín ngưỡng -1.000!”
“Ký chủ có ý định tấn công Hệ Thống, điểm tín ngưỡng -100.000!”
Thanh Vũ đành bỏ suy nghĩ sẽ khiến hắn trở thành một Giáo Hoàng nghèo mạt, dám nghĩ thêm lần nữa, cái Hệ Thống ham tiền này sẽ lấy đi 10.000.000 điểm tín ngưỡng!
“Ký chủ bị trừ mười triệu điểm tín ngưỡng coi như trả phí cho lời nhắc nhở trên!” Hệ Thống làm sao quên câu sau cùng chứ?
"Chúc mừng, ký chủ có ý định tấn công Hệ Thống, điểm tín ngưỡng -10.000.000!"
Thanh Vũ mặt đen: "..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.