Chương trước
Chương sau
“Có chuyện gì vậy?”
“Quái vật tấn công đến đây rồi sao?”
Người dân bên trong Thập Linh Hỏa thành hay những người đang làm việc ở bên ngoài tường thành đều cảm thấy bàng hoàng, lo lắng vì chấn động mạnh vang ra từ khu vực phía đông bắc.
Theo như các dấu hiệu thì kẻ gây ra động tĩnh lớn cỡ này chính là một quái vật khổng lồ cực kỳ nguy hiểm.
Thế là mọi người vội vàng chạy đến nơi an toàn, dùng thần thức thăm dò nơi phát ra tiếng động.
Cũng may, nơi này là tổng bộ của Quang Minh Giáo Đình tại Hành Tinh Gaia, có rất nhiều tu sĩ cường đại trấn giữ, lại có thêm hơn một trăm hai mươi ngàn con người đang sinh sống, lại còn có trận pháp cấp năm là Huyền Thiên Huyễn Kiếm Trận, vì vậy sự xuất hiện đột nhiên của một con quái vật không đủ làm mọi người bối rối tay chân hay hoảng loạn.
Dù cho tu sĩ cảnh giới Ngũ Dương đỉnh phong có tới đây tấn công thì cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra ngoài.
Ai ai cũng biết rõ ràng, Thập Linh Hỏa thành là khu vực tuyệt đối an toàn trên Hành Tinh Gaia.
Không một quái vật nào có khả năng hủy diệt tòa thành trì rộng lớn này.
“Thật đáng sợ, đó là một con quái vật thuộc loài cá sấu ư?”
“Thân thể của nó đã dài hơn một trăm mét rồi!”
“Trông nó giống như một ngọn núi vậy!”
“Áp lực phát ra từ nó cũng rất mạnh mẽ, đội của chúng ta không phải là đối thủ!”
“Đúng vậy, chí những tu sĩ Ngũ Dương kỳ trở lên mới có thể chiến đấu chính diện với nó, còn chúng ta thì cứ đứng ở ngoài này nhiều chuyện đi.” Có người vừa nói trong khi miệng vừa nhai đồ ăn, một tay cầm một ly nước ép trái cây, tay kia thì giữ một phần khoai tây chiên giòn từ tiệm bán đồ ăn nhanh gần đó, không cho người bạn đi cùng ăn ké.
“Muốn ăn thì tự đi mà mua, một gói khoai tây chiên chỉ tốn năm trăm Linh Thạch hạ phẩm mà thôi!”
Cửa tiệm bán thức ăn đó của một người đầu bếp đang làm việc cho Giáo Đình, một người chuyện về thức ăn nhanh, việc kinh doanh rất phát đạt.
Thanh Vũ, Nguyễn Thanh hay nhiều thành viên cấp cao của Giáo Đình đều trông thấy hình dạng của con quái vật, nó giống như một con cá sấu có cơ thể to đùng và dài hơn một trăm mét, toàn thân được bảo vệ bởi một lớp vảy dày màu đen sáng bóng và đầu thì có một cái sừng nhọn hoắt chỉ thẳng lên trời cao.
“Thanh Vũ!” Nguyễn Thanh ngưng trọng đi đến gần Thanh Vũ vì cô nhận ra con quái vật này cũng không phải loại quái vật dễ bị đánh bại.
“Sức mạnh của nó ít nhất là Ngũ Dương hậu kỳ!” Thanh Vũ bình tĩnh nói ra.
Vào lúc này, sự xuất hiện của con cá sấu khổng lồ dẫn đến hứng thú của những người có thực lực mạnh trong Thập Linh Hỏa thành.
Thanh Vũ, Nguyễn Thanh nhìn thấy nhiều người cảnh giới Tứ Dương kỳ, thậm chí có người mạnh ngang Ngũ Dương sơ kỳ bắt đầu di chuyển về phía đông bắc, định tiếp cận con quái vật cá sấu với mục đích gì đó.
Trong số người có cả các thành viên cấp cao của Giáo Đình, Tiểu Đội Đặc Biệt của Quân Đoàn Gaia.
“Giáo Hoàng, để chúng tôi đánh đuổi nó.” Một quả cầu lửa đang bùng cháy dữ dội rơi xuống gần Thanh Vũ từ trên trời và Dieter bước ra từ bên trong ngọn lửa phần phật nóng bỏng, tiếng nói như thể không quá coi trọng con quái vật cá sấu kia.
“Quân Đoàn Trưởng Dieter, cậu không cần phải vội vàng như thế.” Thanh Vũ nhẹ nhàng lắc đầu bác bỏ ý định tấn công của Dieter.
“Nếu để nó ở ngoài đó thì nó sẽ gây hại đến con người.” Dieter nói ra, nét mặt nghiêm túc, cậu ta không muốn một con quái vật ở trình độ đó làm tổ cạnh Thập Linh Hỏa thành.
“Dieter, cậu không nhìn thấy có gì ở bên cạnh con quái vật kia sao?” Nguyễn Thanh nhắc nhở một tiếng.
“Gào ~!” Một tiếng gầm thét bỗng nhiên phát ra từ bên dưới con quái vật khổng lồ.
Dieter liền tập trung về phía dưới đó và nhìn thấy một người bạn quen thuộc của Giáo Đình tại Hành Tinh Gaia.
“Ngạc Thiên Quang?” Dieter mở to mắt ra trong khi nói, vẻ mặt thể hiện bản thân không tin tưởng vào những gì cậu ta vừa nhìn thấy.
Đúng vậy, đó là Ngạc Thiên Quang, yêu tộc đóng giữ ở phía đông bắc Thập Linh Hỏa thành, một ngư dân chăm chỉ thích bắt các loại hải sản rồi mang vào Thập Linh Hỏa thành để buôn bán, nhờ vào sức mạnh vượt trội, Ngạc Thiên Quang vinh hạnh trở thành một trong những người giàu nhất của Giáo Đình.
Quân Đoàn Gaia, các đầu bếp rất hoan nghênh vì Ngạc Thiên Quang cung cấp nguồn nguyên liệu nấu ăn cao cấp, lại còn đánh đuổi các quái vật khủng bố khỏi khu vực gần Thập Linh Hỏa thành.
Vốn dĩ với sức mạnh đủ để áp đảo luôn cả tu sĩ Ngũ Dương trung kỳ, Ngạc Thiên Quang rất ít khi gặp phải đối thủ có khả năng uy hiếp đến mạng sống của cậu ta, thế nhưng hôm nay, Ngạc Thiên Quang gặp lại một người thân.
Không, phải gọi là bạn tình!
“Giáo Hoàng, ngài mau đến đây cứu tôi!!” Ngạc Thiên Quang vội vàng truyền âm cho Thanh Vũ vì nhìn thấy Thanh Vũ còn đứng ở trong Thập Linh Hỏa thành mà mặt của Ngạc Thiên Quang lại đang ma sát thân mật với mặt đất vì một bàn chân quái vật đang đạp ở trên mình.
Ngạc Thiên Quang bị bạn tình đánh tới kêu cứu, lại còn bị đè chặt ở trên mặt đất không thể động đậy.
May mắn là Ngạc Thiên Quang đã thu nhỏ cơ thể xuống còn dưới mười mét, nếu không mọi người đều nhìn thấy ở đó có tận hai con quái vật đang đánh nhau.
Dieter không khỏi che mặt lại, không nỡ nhìn thẳng vào cảnh thảm hại của Ngạc Thiên Quang, nhiều đầu bếp biết thân phận của Ngạc Thiên Quang cũng quay mặt đi sang chỗ khác.
Còn những người khác thì trực tiếp đánh lên người Ngạc Thiên Quang một cái bảng tên “Con mồi nhỏ bé đáng thương đang chuẩn bị trở thành bữa ăn của chị cá sấu thân thiện”
“Ngươi đang chơi trò gì vậy?” Thanh Vũ nghi ngờ hỏi lại.
Tuy Ngạc Thiên Quang không đủ mạnh nếu chém giết sinh tử với con quái vật kia nhưng theo Thanh Vũ suy nghĩ thì Ngạc Thiên Quang cũng đủ khả năng bỏ chạy chứ không phải bị áp chế tới mức chuẩn bị làm bữa ăn đâu.
“Ngài đừng hiểu làm, cô ấy chính là mẹ của những đứa trẻ, sau khi cô ấy trở về từ biển cả thì không nhận ra tôi, tôi lại không có cách nào khuyên bảo cô ấy ngừng tay nên bị động nhận đánh, tóm lại ngài hãy mau cứu tôi, sau đó giúp cô ấy hiểu tiếng người giống như lúc trước ngài giúp tôi có được không?” Ngạc Thiên Quang vội vàng truyền âm với gương mặt cá sấu đang dần đỏ lên vì ngượng ngùng, mất mặt.
Ngạc Thiên Quang còn đảo mắt nhìn xung quanh coi Mặc Hàn có ở đây không, nếu tên kia có mặt tại đây thì chắc chắn tên đó sẽ cười Ngạc Thiên Quang cho đến hết phần đời còn lại.
Thật đáng tiếc rằng Mặc Hàn đang bận rộn tu luyện, nâng cao trình độ trận pháp và còn nhiều việc khác nữa nên không rảnh ở Thập Linh Hỏa thành, trừ khi Thập Linh Hỏa thành bị người khác tấn công.
Ngạc Thiên Quang và bạn tình thân mến đang ở cạnh dòng sông Jmith, cách xa Thập Linh Hỏa thành chừng mấy km nên những tu sĩ làm việc dưới quyền Mặc Hàn không định thông báo cho Mặc Hàn, với lại, bọn họ cũng đủ tự tin ứng phó với tình huống này vì trận pháp bảo vệ thành trì vẫn còn đó.
Khi có kẻ địch tấn công tới nơi thì trận pháp sẽ tự động kích hoạt.
Huống chi, nơi này là nơi có mức độ an toàn cao nhất, không nhìn thấy Quân Đoàn Gaia đã tập trung đầy đủ rồi sao?
Một ngàn thành viên của Quân Đoàn Gaia dư sức đánh bại hay tiêu diệt con quái vật kia.
Và Quân Đoàn Gaia đã mở rộng lên tới mười ngàn người, chia thành mười Đại Đội, trong đó mỗi một Đại Đội được chỉ huy bởi Đại Đội Trưởng!
Đại Đội Trưởng là gì? Đó là những chiến binh thậm chí đủ tư cách khiêu chiến chức vị Phó Đoàn Trưởng hay Quân Đoàn Trưởng! Người nào, người nấy đều mang trong mình năng lực tiến hóa mạnh mẽ!
Chưa kể đến hơn một trăm người của Tiểu Đội Đặc Biệt đang đóng quân ở đây để giải quyết các tình huống khẩn cấp khi Quân Đoàn Gaia đang viễn chinh ở nơi xà.
Số lượng thành viên của Tiểu Đội Đặc Biệt đã lên tới hơn ba trăm người!
Còn nữa, sự tồn tại của những Thánh Đồ, Thánh Sứ hay những nhân vật cấp cao của Kinh Hồng Vương Triều, Không Vũ Vương Triều, Cận Vệ của khu vực trung tâm thành trì không phải là để trưng bày!
Coi như có hai trăm ngàn Venger cùng tấn công tới đây thì cũng phải bị tiêu diệt toàn bộ!
Vậy thì, bọn họ có cần thông báo, quấy rầy Mặc Hàn, vị Hồng Y Giáo Chủ đáng kính của Giáo Đình làm gì hay không?
“À, thì ra ngươi cũng có chuyện xưa.” Thanh Vũ gật gù như đã hiểu.
“Không ngờ Ngạc Thiên Quang cũng có bạn tình.” Nguyễn Thanh cảm khái một tiếng, cô cảm thấy dạo gần đây cứ tập trung vào luyện đan, quản lý Luyện Đan Đường làm cho thời gian tự do cá nhân giảm xuống một cách nghiêm trọng, quên luôn cả việc tình cảm, lúc trước, khi chưa gặp Thanh Vũ thì Nguyễn Thanh còn tính đi tới thành trì của Không Yên để học hỏi, thuận tiện tìm kiếm người trong mộng nữa đây.
“Thật sự rất cay mắt!” Dieter bực bội nói một câu rồi quay người rời đi, cậu ta còn dẫn theo các thành viên vừa tập hợp của Quân Đoàn Gaia nữa, có vẻ như Dieter định tìm kiếm bọn cướp vô nhân tính hay quái vật, Venger nguy hiểm để tấn công.
“Mọi người giải tán đi!” Thanh Vũ từ tốn nói, âm thanh của hắn vang lên bên tai của mỗi người và làm bọn họ giật mình, ngạc nhiên lẫn mừng rỡ.
“Đó là tiếng nói của ngài Giáo Hoàng!”
“Ngài Giáo Hoàng đang ở đây!”
“Ngài ấy định tự mình giải quyết con quái vật kia ư?”
“Trở về thôi, nếu ngài ấy đã xuất hiện thì chúng ta không cần phải đến đó nữa.” Nhiều người dẫn đầu các đội ngũ cười khổ một tiếng rồi quay trở về, bọn họ là những nhóm nhỏ tụ họp với nhau để hoạt động, trong đó còn có các Mạo Hiểm Giả nữa.
Bọn họ định tiến lên thử sức với con quái vật một phen vì tinh thế tiến hóa của con quái vật đó là một khối tài sản lớn nhưng coi bộ con quái vật đã bị Giáo Hoàng “bao hết toàn bộ”.
Trong lúc mọi người đang tìm kiếm bóng hình của Thanh Vũ thì Thanh Vũ đã xuất hiện ở trước mặt bạn tình của Ngạc Thiên Quang, người mẹ của mấy đứa con còn chưa nở.
Thoáng chốc khung cảnh xung quanh Thanh Vũ bắt đầu trở nên mơ hồ, còn có sương mủ che phủ ngăn cách thần thức thăm dò.
“Gào!” Con quái vật khổng lồ há to miệng rồi gầm thét, đôi mắt màu vàng có hình viên đạn của dã thú nhìn chằm chằm vào Thanh Vũ, một con người nhỏ bé không đáng kể đang đứng giữa không trung, mặt đối mặt với nó.
Con quái vật cảm nhận được sự nguy hiểm của con người trước mắt và không dám khinh thường, bản năng săn mồi của nó đang mách bảo rằng nó có thể bị giết chết bởi người đó.
Răng rắc!
Âm thanh phát ra ở xung quanh Thanh Vũ, hắn cảm nhận được nhiệt độ không khí đang giảm xuống, mặt đất có một lớp băng mỏng, ngay cả Ngạc Thiên Quang cũng đang run cầm cập vì lạnh chứng tỏ bạn tình của Ngạc Thiên Quang đang sở hữu một dị năng hệ băng.
“Chẳng trách Ngạc Thiên Quang lại thảm hại tới mức này!” Thanh Vũ liền hiểu rõ, sức mạnh của bạn tình Ngạc Thiên Quang đã nang với Ngũ Dương đỉnh phong, dư sức chà đạp Ngạc Thiên Quang.
Mắt thấy con quái vật khổng lồ đang đề phòng mình, Thanh Vũ cười khẽ một tiếng rồi cong ngón tay bún ra một vệt ánh sáng bắn thẳng vào đầu của con quái vật.
Tốc độ của vệt sáng quá nhanh, con quái vật không kịp phản ứng thì trong đầu nó có thêm nhiều thông tin, tri thức mới lạ làm nó sửng sốt trong vài giây đồng hồ.
“Ngươi có thể nói chuyện rồi chứ?” Thanh Vũ mỉm cười.
“Ngươi rất mạnh!” Con quái vật chợt thốt ra một câu, nó trả lời câu hỏi của Thanh Vũ một cách gián tiếp.
“Nhân loại, hãy rời khỏi đây, ta không muốn chém giết với ngươi!” Con quái vật nghiêm túc nói ra.
“Ta cũng không muốn đánh với ngươi làm gì nhưng ta không thể rời khỏi vì ta cần giải cứu một người bạn và giải quyết luôn cả hiểu lầm của ngươi.” Thanh Vũ chậm rãi cất tiếng nói.
“Giải cứu người bạn?” Con quái vật nghi ngờ nói.
“Đừng nói rằng con côn trùng nhỏ này lại là người bạn của ngươi?” Sau đó vẻ mặt của con quái vật chuyển thành kinh ngạc.
“Đúng vậy, và còn nữa, tên đó không phải con côn trùng nhỏ, mà đó là Ngạc Thiên Quang, một Thánh Đồ của Quang Minh Giáo Đình, cũng là người bạn tình của ngươi.” Thanh Vũ thản nhiên nói ra.
“Bạn tình của ta?” Con quái vật trừng mắt nhìn xuống Ngạc Thiên Quang, vẻ mặt kinh ngạc, sau đó liền đổi thành ghét bỏ.
“Trí nhớ của ta không có bạn tình nào giống như con côn trùng, chỉ có một con cá sấu nhỏ bị ta chộp tới giao phối để duy trì nòi giống mà thôi!” Con quái vật đưa mắt nhìn vào Thanh Vũ rồi nói với nét mặt cực kỳ nghiêm túc.
“Thì ra là vậy!” Thanh Vũ gật đầu, vẻ mặt kỳ quái khi nhìn vào Ngạc Thiên Quang, hình như khuôn mặt cá sấu của Ngạc Thiên Quang đang biến thành màu đen thì phải. 
Bí mật ẩn dấu sâu bên trong lòng của Ngạc Thiên Quang đã bị Thanh Vũ biết, lại còn bị chính người bạn tình công khai, Ngạc Thiên Quang cảm thấy mặt mũi đã bị mất sạch, nội tâm xoắn xuýt trong giây lát rồi mở miệng nói lớn:
“Tôi chính là con cá sấu nhỏ bị cô chộp tới…”
“Câm miệng!” Con quái vật khổng lồ trừng mắt nhìn xuống, nó còn gia tăng sức mạnh của bàn chân đang đạp lên người Ngạc Thiên Quang khiến Ngạc Thiên Quang trợn mắt, mặt thì tiếp tục ma sát với mặt đất.
“Nhân loại, ta có thể trả con côn trùng này lại cho ngươi nhưng ngươi phải giúp ta tìm kiếm bạn tình của ta cùng với những đứa con.” Con quái vật ngẩng đầu nhìn vào Thanh Vũ, xem ra trí tuệ của nó không thấp, là một sinh vật tiến hóa theo phương hướng giống như yêu tộc chứ không phải hung thú.
Thanh Vũ nghe con quái vật nói xong, hắn liền đưa tay lên đầu rồi xoa xoa, cảm thấy chuyện này vừa buồn cười lại vừa làm hắn đau đầu.
Thanh Vũ không tiếp tục trả lời con quái vật khổng lồ, hắn nhìn vào Ngạc Thiên Quang rồi ra lệnh:
“Ngạc Thiên Quang, hãy mang những đứa con của ngươi ra đây!”
“Mấy đứa con còn chưa ra đời, tôi để bọn nó ở đằng đó.” Ngạc Thiên Quang khó khăn giơ một cái chân lên rồi chỉ vào hướng khác, có một căn nhà khá lớn ở nơi đó, bên trong toàn là Linh Thạch hạ phẩm, trung phẩm và nhiều loại linh mộc, linh thảo khô.
Mấy thứ đó tạo ra một hoàn cảnh tốt, linh khí dồi dào bồi bổ ba quả trứng khá lớn ở bên trong.
“Những đứa con của ngươi đang ở đó.” Thanh Vũ thản nhiên nói với con quái vật khổng lồ.
Con quái vật liền nghiêng đầu nhìn vào căn nhà lớn, nhờ vào sự tập trung cao độ nên nó cảm nhận được sự thân thiết từ ba quả trứng, rõ ràng, ba quả trứng chưa nở này do chính nó đẻ ra.
“Con của ta!” Con quái vật trực tiếp đá bay Ngạc Thiên Quang rồi đến gần căn nhà ấp trứng, ánh mắt chứa đầy tình yêu thương mẫu tử.
“Ui da!” Ngạc Thiên Quang méo mặt kêu một tiếng trong khi lộn nhào vài vòng làm mặt đất rung chuyển.
“Ngạc Thiên Quang, ngươi hãy tự xử lý cho tốt, ta không muốn một tồn tại nguy hiểm hiện diện ở bên cảnh Thập Linh Hỏa thành!” Thanh Vũ trầm giọng nói.
“Vâng!” Ngạc Thiên Quang nhanh nhẹn đáp, tuy Ngạc Thiên Quang thích làm việc tùy hứng nhưng bản thân lại rất rõ ràng tính cách của Thanh Vũ, không cho phép sự nguy hiểm tồn tại gần nơi ở của con người.
Không nhìn thấy mấy chục con quái vật, mấy bầy thú hoang dữ tợn đều bị đuổi ra khỏi đây hay sao?
Một số quái vật, bầy thú từng tấn công căn cứ của con người thì sẽ bị tiêu diệt một cách thẳng tay!
Ngạc Thiên Quang nhìn vào bạn tình, vẻ mặt thay đổi thành kiên định giống như một chiến binh chuẩn bị bước lên chiến trường mà không định quay về.
“Bạn tình, chúng ta cùng nhau áp trứng chứ?” Ngạc Thiên Quang nói như vậy.
Thanh Vũ: “…”
Thật sự thì quá cay mắt!
Tại sao ngay cả tên Ngạc Thiên Quang cũng có bạn tình vậy chứ?
Trời cao không có mắt mà!
“Mình còn tưởng Ngạc Thiên Quang bị biến đổi gen trở thành động vật đẻ trứng vô tính đây!” Câu hỏi tồn tại trong lòng Thanh Vũ bất lâu nay đã được giải đáp.
Chừng mười phút sau, không biết Ngạc Thiên Quang bị đá bay bao nhiêu lần, độ thân mật với mặt đất tăng lên bao nhiêu phần trăm, sau cùng, Ngạc Thiên Quang được bạn tình cõng đến gần Thanh Vũ.
“Xin chào ngài Giáo Hoàng!”
“Cảm ơn ngài đã giúp đỡ bạn tình yếu ớt, đáng thương cần có sự che chở của tôi, tôi sẽ gia nhập Giáo Đình, trở thành một trong những người bảo vệ cho Thập Linh Hỏa thành.”
“Yên tâm đi, so với bạn tình yếu đuối thì tôi mạnh mẽ hơn nhiều nên ngài chỉ cần trả cho tôi số lương gấp hai của Thiên Quang là được rồi, tôi là một cá sấu rất hiểu chuyện.”
“Hình như, nếu tôi tính toán không sai thì…”
“Một ngày mười viên tinh thể tiến hóa cấp năm phải không?” Bạn tình Ngạc Thiên Quang chân thành nói như vậy đấy.
Thanh Vũ vừa nghe xong, cảm xúc vui vẻ vì có người muốn gia nhập Giáo Đình liền tan biến hết sạch, hắn nhìn vào tên Ngạc Thiên Quang, rõ ràng, tên Ngạc Thiên Quang này đã giở trò!
Lương của Ngạc Thiên Quang nào có tới năm viên tinh thể tiến hóa cấp năm một ngày chứ?
Chẳng phải Ngạc Thiên Quang nhận lương bằng cách dọn dẹp khúc sông Jmith sao?
Chẳng phải Thanh Vũ đã cố gắng khích lệ Ngạc Thiên Quang rằng lao động là vinh quang, tay làm hàm nhai hay sao?
Ngạc Thiên Quang quay đầu về hướng khác, bộ dáng giống như đang nói rằng chuyện này không liên quan gì đến tôi hết á.
Thanh Vũ vừa tính lên tiếng giải thích một chút về phần lương của Giáo Đình thì một âm thanh không có cảm xúc vang lên bên trong đầu của hắn:
“Chúc mừng ký chủ đạt được thành tựu mới!”
“Thành tựu: Tình Bạn Nhân Yêu sơ cấp.”
“Yêu cầu thành tựu: có năm mươi giống loài Yêu Tộc trở thành đồng minh của Quang Minh Giáo Đình!”
“Phần thưởng: một Đá Bản Nguyên Huyết Mạch, hai Thiên Phú Chi Tinh, một Băng Tinh Thần Thạch, năm mươi triệu điểm tín ngưỡng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.