“Cái này là gì?” Diêu Nguyệt chớp chớp mắt hỏi Thanh Vũ.
Thanh Vũ đang cầm một vật hình vuông khá nhỏ, cao chừng mười lăm cm, chiều rộng cũng giống thế, theo Diêu Nguyệt đoán thì vật đó dùng để đóng dấu.
Hình trạm khắc rất bắt mắt, một thanh kiếm sáng rực và nền là một Mặt Trời màu đen, dù ở trong đêm tối u ám nhưng thanh kiếm kia vẫn không bị che lấp, ngược lại, ánh sáng đang chiếu rọi từ thanh kiếm còn xua tan đi màn đêm.
“Công Lý Thánh Ấn và Thiên Phú Chi Tinh, hai vật này thuộc về em.” Thanh Vũ khẽ nói.
“Công Lý Thánh Ấn? Thiên Phú Chi Tinh?” Diêu Nguyệt ngẩn người, khuôn mặt thì đờ ra nhìn Thanh Vũ.
“Đúng vậy, Công Lý Thánh Ấn đại diện cho chức vụ tối cao của Hội Đồng Thẩm Phán, phụ trách xử phạt người vi phạm pháp luật của Giáo Đình.” Thanh Vũ hơi gật đầu và còn giải thích ý nghĩa cho Diêu Nguyệt.
“Woa! Việc này rất bất ngờ.” Diêu Nguyệt ngạc nhiên đến mức thốt ra thành tiếng, vẻ mặt vui sướng, nhưng một cái nháy mắt sau thì Diêu Nguyệt lại lắc đầu.
“Em nghĩ rằng vật này quá quý trọng, một người còn trẻ tuổi và không có năng lực như em chưa xứng đáng nhận nó, anh hãy đưa Công Lý Thánh Ấn cho những người thật sự xứng đáng thì tốt hơn.”
“Diêu Nguyệt, ai nói em không đủ năng lực đảm nhiệm vị trí này?” Thanh Vũ nghiêm mặt nói.
“Em đã chứng minh bản thân trong hơn nửa năm qua, và anh, hay tất cả mọi người đều cho rằng em làm rất tốt.”
“Nhưng mà, em không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-minh-giao-dinh-tai-tu-chan-the-gioi-quang-minh-thanh-tho/1098369/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.