Chương trước
Chương sau
“Ngài muốn trở về thế giới kia?!” Rinka ngạc nhiên thốt lên ngay sau khi nghe lời nói của Thanh Vũ.
“Đúng thế, ta đã ở đây rất lâu rồi và Giáo Đình ở Tu Chân Giới cần phải biết đến sự tồn tại của Hành Tinh Gaia.” Thanh Vũ nhẹ nhàng nói ra, ánh mắt của hắn ánh lên sự chờ mong về hình ảnh khi đó.
“Ngài muốn trở về ngay bây giờ sao?” Richard lên tiếng hỏi. Còn Mặc Hàn thì bình tĩnh vì ông đã biết ý định của Thanh Vũ từ trước, lúc ở căn cứ của Amoty.
“Đúng vậy, thời gian càng sớm càng tốt, ta sẽ để các đường chủ thành lập một phân bộ ở Hành Tinh Gaia, khi đó thì mọi người có thể học tập luyện đan, chế phù, luyện pháp bảo để tăng sức chiến đấu rồi.” Thanh Vũ cười nhạt nói.
“Thật tốt quá, chúng tôi có thể học tập chúng được không?” Dieter cười nói.
“Yêu cầu để học chúng không quá khắt khe, ai cũng có thể học được.” Thanh Vũ nhẹ giọng trả lời.
“Thể chất hệ hỏa của cậu rất thích hợp để trở thành Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư.” Thanh Vũ nhìn Dieter và cam đoan nói.
“Tôi nhất định sẽ học một loại trong chúng.” Dieter nói ra, cậu cực kỳ phấn khích khi có thể nghĩ đến cảnh tượng cậu học các nghề nghiệp khác, phải biết rằng số tài nguyên đổ vào đan dược và pháp bảo cho Quân Đoàn Gaia rất lớn, Dieter có thể giảm bớt chi phí cho Quân Đoàn bằng cách đó.
“Rinka, năng lực của cô thích hợp để học luyện phù, nó đòi hỏi sự tỉ mỉ và cẩn thận, cô có thể rèn luyện năng lực tiến hóa và thử thách chính mình nhiều hơn nữa.” Thanh Vũ quay sang nhìn Rinka rồi nói tiếp.
“Cảm ơn ngài.” Rinka gật đầu nói. Năng lực tiến hóa của cô là khá khác thường, nó đòi hỏi một kỹ năng và tư duy của người sử dụng phải cao để phát huy ra hết những gì nó có.
“Còn tôi thì sao? Có nghề nghiệp nào phù hợp với tôi không?” Richard ngó qua ngó lại, hai người kia đều tìm được nghề nghiệp phù hợp, nhưng có vẻ như Giáo Hoàng đã quên ông thì phải.
“Hmm.” Thanh Vũ trầm ngâm, khuôn mặt hiện lên vẻ suy tư, năng lực tiến hóa của Richard là tốc độ, và chắc chắn rằng ông ta chẳng có gì ngoài tốc độ, và chẳng thích hợp với nghề nghiệp nào.
“Ta nghĩ ông nên tự chọn nghề nghiệp cho bản thân mình, ông sẽ nhận ra nghề nghiệp nào thích hợp với ông khi tiếp xúc với chúng.” Thanh Vũ khuyên bảo.
“Giáo Hoàng nói đúng, ông hãy tự tìm nó.” Mặc Hàn cũng gật đầu.
“Tôi hiểu rồi.” Richard hơi thất vọng.
“Mọi chuyện hãy tính sau, ta còn một việc muốn tuyên bố.” Thanh Vũ chậm rãi nói, hắn thay đổi đề tài của cuộc họp.
Với một khuôn mặt nghiêm túc và trang trọng, Thanh Vũ đứng lên rồi cao giọng nói:
“Thánh Sứ Mặc Hàn.”
Mặc Hàn giật mình khi được Thanh Vũ gọi tên đột ngột, nhưng ông phản ứng rất nhanh, ông đứng lên nghiêm người và nói: “Vâng, có tôi.”
“Ta nhân danh Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, quyết định thăng cấp cho ông trở thành Hồng Y Giáo Chủ của Quang Minh Giáo Đình, từ nay trở về sau, Hồng Y Giáo Chủ Mặc Hàn có nhiệm vụ phụ trách hoàn toàn tất cả công việc tại Hành Tinh Gaia này.” Thanh Vũ nói tiếp.
“Mặc Hàn đã hiểu rõ, từ nay về sau Mặc Hàn sẽ cố gắng làm tốt tất cả công việc được giao để không phụ lòng tin của Giáo Hoàng.” Mặc Hàn nghiêm túc nói nhưng nó không che dấu được sự vui mừng trong lòng ông, qua bao tháng ngày vất vả, hàng chục đêm dài không ngủ, cuối cùng thì ông đã nhận được phần thưởng xứng đáng cho mình.
“Hồng Y Giáo Chủ!” Ba Quân Đoàn Trưởng giật mình, ánh mắt họ nhìn Mặc Hàn bằng sự kính nể, trước đây Giáo Đình chỉ có một Hồng Y Giáo Chủ tên là Ngọc Trang, và cô ta rất thần bí, ít người từng gặp cô ấy, bây giờ thì Mặc Hàn cũng đã là Hồng Y Giáo Chủ, lại được giao nhiệm vụ phụ trách Hành Tinh Gaia, chức vụ có thể nói là lớn nhất, hơn cả Ngọc Trang ấy chứ.
“Tham kiến Hồng Y Giáo Chủ.” Ba Quân Đoàn Trưởng và hai Quân Đoàn Phó đều đứng lên nhìn Mặc Hàn và trang trọng chào.
“Mọi người không cần nhiều lễ nghĩa như vậy, cứ gọi tôi là Mặc lão đủ rồi.” Mặc Hàn nhìn họ và cười nói, tâm trạng ông đang thăng hoa trên chín tầng trời.
“Rinka, Dieter, Richard.” Thanh Vũ bỗng nhiên nói tiếp.
“Vâng, chúng tôi có mặt.” Ba người kinh ngạc, nhưng họ nhanh chóng trả lời. Còn hai Quân Đoàn Phó thì toát lên vẻ vui mừng, họ có thể biết chuyện gì sắp xảy ra sau đây.
“Ta nhân danh Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình đã nhìn thấy nhiều công lao cùng với cố gắng của mọi người, vì vậy ta quyết định thăng cấp cho ba người trở thành Hồng Y Giáo Chủ quyết định của ba người sẽ bằng với một Hồng Y Giáo Chủ, ba người sẽ chỉ huy Quân Đoàn Gaia tiếp tục mục tiêu giải cứu Hành Tinh Gaia, trong khi đó, Hồng Y Giáo Chủ Mặc Hàn phải phối hợp với Quân Đoàn Gaia.” Thanh Vũ nói ra.
“Vâng, chúng tôi sẽ làm tốt công việc của mình.” Ba người đồng thành nói, dù ba người mới bằng một Mặc Hà, nhưng lòng họ vẫn vui vẻ, đây là khởi đầu tốt, họ biết rõ mình chẳng có sức mạnh bằng Mặc Hàn, vì thế họ không đố kỵ với Mặc Hàn làm gì, người có năng lực nên làm chức vụ đúng với năng lực, như vậy thì Quang Minh Giáo Đình và cả Quân Đoàn Gaia mới phát triển cấp tốc được.
“Lucas, Derek.” Thanh Vũ lại gọi tên hai người cuối cùng trong căn phòng.
“Từ nay trở về sau, hai người sẽ được thăng cấp lên thành Thánh Sứ, giúp đỡ các Quân Đoàn Trưởng chỉ huy Quân Đoàn Gaia, ta tin tưởng năng lực của hai người.” Thanh Vũ nhìn họ và nói.
“Cảm ơn ngài đã tin tưởng, chúng tôi sẽ hết lòng vì công việc.” Derek và Lucas trầm giọng nói.
“Đây chỉ là nghi thức nhỏ để thăng cấp cho mọi người, sau này Giáo Đình ở Tu Chân Giới cùng Hành Tinh Gaia ổn định hơn thì ta sẽ cử hành một buổi lễ long trọng tuyên bố trước toàn thể thành viên của Giáo Đình.” Thanh Vũ nhìn mọi người một lượt và ái náy nói.
Nghi thức để thăng cấp cho họ quá sơ xài, chỉ vài người tham gia buổi lễ và điều đó khiến Thanh Vũ không vừa ý, hết cách rồi, ai biểu tất cả mọi việc của Giáo Đình khá lộn xộn, chưa vào nề nếp, mọi người dành hết thời gian vào việc nâng cao tu vi đối phó với nguy hiểm bên ngoài, thời gian đâu để tổ chức buổi lễ long trọng chứ?
“Chúng tôi sẽ tận tụy hết mình cho dù không có nghi thức đó.” Mặc Hàn quyết tâm nói, mọi người còn lại đều gật đầu đồng ý.
“Thôi được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, nếu mọi người không có việc gì thì cuộc họp sẽ kết thúc tại đây.” Thanh Vũ nói ra.
Mặc Hàn lập tức lên tiếng: “Tôi có một việc cần báo cáo cho ngài.”
“Mặc lão cứ nói.” Thanh Vũ gật đầu.
“Chúng tôi bắt được một kẻ lạ mặt tung tin tức bằng cách rãi mấy tờ rơi, ngài hãy xem thử nó.” Mặc Hàn lấy một tờ giấy có đầy chữ viết đưa cho Thanh Vũ.
Thanh Vũ nhận nó và bắt đầu đọc, vài giây sau, Thanh Vũ mới hỏi:
“Tất cả thông tin trên đều là thật sao?”
“Tôi đã tra khảo kẻ lạ mặt và thu được một số thông tin, hắn là người bị bắt trong dinh thự và thoát ra nhờ vào năng lực tiến hóa, mục đích của hắn khi tung ra tin tức là để Giáo Đình cứu lấy mọi người đang bị giam trong dinh thự, tiêu diệt bọn cướp.” Rinka nói ra.
“Có thể hắn đã nói dối để lừa gạt chúng ta thì sao?” Dieter không tin tưởng lắm.
“Tất cả những gì hắn nói đều là thật, ta biết lũ cướp đó nhờ vào Rinka, cô ta đã giết vài tên cướp khi đi ra ngoài Thập Linh Hỏa thành và lấy được vài cây súng lục Railgun PS3.” Thanh Vũ lấy cây súng lục ra từ nhẫn chứa đồ rồi đặt nó lên bàn, mọi người liền chú ý đến cây súng.
“Railgun PS3 có sức mạnh khá lớn, nếu số lượng đủ nhiều thì nó uy hiếp được cả Tam Dương sơ kỳ, còn tấn công bất ngờ thì mọi người đã biết rồi đấy, Linda xử lý Kyin trong một phát bắn.” Thanh Vũ từ tốn nói.
“Nó giống như những gì mọi người trong căn cứ kia kể lại, từng có một vài quân nhân đến và xử bắn mấy chục người khác.” Rinka bỗng nhiên nói.
“Ồ, ta chưa từng nghe về chuyện đó.” Thanh Vũ bất ngờ nói.
“Một nhóm người mặc bộ đồ quân nhân tự xưng phục vụ cho công tước Martin Oliver đến căn cứ kia, họ đã rời khỏi khi nghe tin bầy Venger tấn công, họ còn nói rằng, công tước Martin Oliver có một quân doanh rất lớn, cách đây không xa lắm.” Richard trả lời.
“Một quân doanh ở gần Thập Linh Hỏa thành à?” Thanh Vũ trầm ngâm, bây giờ hắn chỉ nhân danh cứu người nên mới được người dân tin tưởng, phần lớn công lao đó thuộc về sự thần bí và sức mạnh của Thanh Vũ, nếu người đại diện cho quốc gia Niyensa xuất hiện thì sao?
Thanh Vũ không biết phải làm sao, nhưng hắn đã lo xa quá rồi, chuyện tương lai cứ để tương lai tính, còn bây giờ suy nghĩ nhiều chỉ làm hắn đau đầu hơn mà thôi.
“Dù sao thì tin tức do kẻ lạ mặt tung ra rất chính xác, bọn cướp kia chẳng có một chút nhân tính nào, hành động của chúng không thể tha thứ, vì vậy, ta quyết định tới đó và cứu mọi người, trừng trị lũ cướp.” Thanh Vũ lạnh lùng nói.
Bọn cướp dám coi con người là mồi nhử quái vật, chúng cứ đứng trên các hàng rào đá của dinh thự và nã súng, thu hoạch chiến lợi phẩm một cách đơn giản mà hiệu quả, họ chẳng đem tính mạng con người vào mắt.
“Rinka, Dieter, Richard, hãy chỉ huy năm trăm thành viên Quân Đoàn theo ta tấn công dinh thự trên núi Vivian, bảo vệ người bị bắt về Thập Linh Hỏa thành.” Thanh Vũ nhìn ba Quân Đoàn Trưởng rồi ra lệnh.
“Vâng!” Ba người nghiêm túc nói.
“Mặc Hàn, ông có nhiệm vụ hỗ trợ Quân Đoàn Gaia trong lần hành động này.” Thanh Vũ nhìn sang Mặc Hàn rồi nói.
“Vâng!” Mặc Hàn trầm giọng nói.
“Tội lỗi của bọn chúng còn lớn hơn cả tội lỗi của Venger, hãy trừng trị bọn chúng, giương lên ngọn cờ chính nghĩa của Quang Minh Giáo Đình và Quân Đoàn Gaia, thể hiện quyết tâm của chúng ta cho tất cả người dân ở Thập Linh Hỏa thành nhìn thấy đi!” Thanh Vũ hùng hồn nói, hắn tạm gác chuyện về Tu Chân Giới để tham gia vào lần hành động này, vì kế tiếp, kẻ địch của Thanh Vũ là con người, không phải là Venger nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.