Chương trước
Chương sau
“Anh ta là con người phải không?” Có người nói với giọng chần chờ, cô ấy còn bị ám ảnh bởi sức mạnh kinh hoàng của Venger.
“Có thể là vậy.” Vilan gật đầu, cô cũng không chắc chắn lắm, nhưng cô tận mắt nhìn thấy người thanh niên đang nằm trên mặt đất đã cứu lấy mọi người khỏi bầy giun đất, bảo vệ họ an toàn, một Venger thì không thể hành động như thế được.
Sin bước chầm chậm đến gần người thanh niên trần như nhộng, cậu hơi thấp thỏm lo âu, Sin lấy tay đặt lên cổ của người thanh niên để kiểm tra xem cậu ta còn sống hay không.
“Anh ta còn sống, mạch đập rất tốt.” Sin nhìn mọi người ở sau rồi nói.
“Tôi nghĩ rằng chúng ta không nên để mặc anh ấy ở ngoài này, nếu không thì lũ dã thú sẽ ăn thịt anh ấy mất.” Sin đề nghị nói.
“Ý cậu là chúng ta nên đem con Venger này theo sao?” Một người khó chịu hỏi, muốn hắn cứu Venger, loài sinh vật còn tàn bạo hơn dã thú là một việc khó khăn.
“Chứ sao giờ? Anh ấy đã cứu chúng ta đó.” Vilan lên tiếng nói giúp cho Sin.
Sin thì quyết đoán nói: “Tôi mặc kệ mấy cậu có đồng ý hay không, tôi sẽ đem anh ta theo, dù sao đi chăng nữa thì anh ta là ân nhân của tôi.”
“Tôi đồng ý với cậu, Sin.” Vilan gật đầu.
“Hừ!” Người phản đối hắng giọng rồi không nói nữa, trong nội tâm cậu không chấp nhận một ân nhân là Venger, tuy nhiên, với Sin thì lại khác, Sin đã cứu mạng cậu một lần, tôn trọng quyết định của Sin là lẽ thường tình.
“Chúng ta đi tiếp thôi.” Sin nhanh nhẹn lấy đồ rồi mặc cho người thanh niên, sau đó cậu ta vác người thanh niên ở sau lưng. Cả đám tiếp tục đi về phía nơi trú ẩn, và nhóm của họ có thêm một thành viên mới, một người hết sức đặc biệt, một người có thể là độc nhất trên Hành Tinh Gaia rộng lớn này.

Thập Linh Hỏa Thành, màn đêm chẳng phải là một thứ gì đó quá khiếp hãi nữa, đối với mọi người ở đây, màn đêm là thời gian đi săn của họ, bất tri bất giác, thế giới tàn khốc đã trui rèn họ thành những người thợ săn dày dặn, họ biết cách sinh tồn khi đối mặt với tất cả nguy hiểm trong nhận thức của họ.
Dưới bức tường thành cao dày, một số Venger lê lết thân thể tới gần, chúng thích hoạt động vào buổi tối hơn là buổi sáng, vì khi trời sáng, chúng hấp thụ năng lượng từ ánh sáng Mặt Trời và chuyển hóa thành sức mạnh, màn đêm thì khác, Mặt Trời mất bóng, Mặt Trăng thay thế, nhưng năng lượng từ Mặt Trăng chưa đủ và khiến lũ Venger cảm thấy đói bụng.
Và miếng mồi ngon nhất chính là con người hay các động vật tiến hóa khác. Thập Linh Hỏa thành, nơi cư ngụ của hơn mười hai ngàn người, cả tòa thành tỏa ra một sức hấp dẫn mê hoặc tất cả Venger nào nhìn thấy nó.
“Giết!” Vài nhóm nhỏ cầm các loại vũ khí như đao, kiếm và xông lên chiến đấu với Venger, họ thường tấn công bằng cách vây quanh và giết từng Venger một rồi thu hoạch lấy chiến lợi phẩm.
Trung bình thì một đêm có đến gần ba bốn trăm Venger tới dưới chân Thập Linh Hỏa thành, mùi máu tươi hấp dẫn thêm vài trăm động vật tiến hóa khác, có thể là năng lượng tiến hóa quá sung túc và thần kỳ, nên một số động vật có sức sinh sản vượt trội gấp mười lần lúc trước.
Các Vệ Binh đứng trên tường thành, số lượng khá ít, chỉ gần một trăm người, họ dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống bên dưới để quan sát, nếu xảy ra biến cố gì họ sẽ thông báo hay ra tay giải quyết. Nhờ có tia sáng từ các đèn pha cực mạnh, nên bên dưới tường thành như là ban ngày vậy.
Một Vệ Binh đột nhiên nhìn thấy vài ba người mặc đồ rách rưới chạy tới gần tường thành, cậu ta liền cao giọng hô: “Có người mới tới, đằng kia, ai đó hãy ra giúp đỡ họ.”
Ngay khi tiếng nói của Vệ Binh vừa vang ra, vài nhóm liền hành động, họ chạy ngay đến khu vực do Vệ Binh chỉ và hộ tống những con người mới đến Thập Linh Hỏa thành.
“Nơi này có phải là nơi được ghi trong tờ giấy này không?” Một người nạn dân được hộ tống, ông ta vừa đi vừa cầm tờ giấy để hỏi.
“Đúng vậy, đây là Thập Linh Hỏa thành, tòa thành của sự sống, hoan nghênh ông đến đây.” Một người vui vẻ trả lời, việc hỗ trợ này là việc làm có lương cao.
“Thật tốt quá.” Người nạn dân thở phào nói, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, một vài người còn lại cũng vậy, họ cuối cùng đến một nơi an toàn sau bao tháng ngày trôi dạt trên vùng đất quỷ dữ.
“Đừng lo lắng nữa, Thập Linh Hỏa thành là một nơi tốt nhất trên Hành Tinh Gaia.” Một người cười khuyên bảo họ.
Người dân ở Thập Linh Hỏa thành đã quá quen thuộc với hình ảnh này, vì họ biết có một tờ giấy được rải rất nhiều trong một khu vực rộng lớn, nội trong ba bốn ngày nay thì có vài trăm nạn dân tìm đến đây, Giáo Đình sẽ tiếp đãi và phân phát cho họ một chỗ ở, và nếu như những người nào không đủ điều kiện chiến đấu sẽ nhận được những công việc như trồng cây, làm xây dựng các công trình khác hay thậm chí là đi theo những người vào rừng để tìm kiếm dược liệu và con non của động vật.
“Thập Linh Hỏa thành.”
Đây đó một bóng đen đứng trên ngọn cây và nhìn thấy tất cả, hắn đang cầm một tờ giấy, ánh mắt lập lòe đầy mỉa mai.
“Các ngươi chỉ là lũ quỷ hút máu đội danh chính nghĩa mà thôi.” Người kia cười lạnh rồi nói, hắn đang mặc một bộ đồ màu đen để hắn dễ dàng ẩn nấp khỏi thị giác của người khác, có một cái áo khoác trùm từ trên xuống dưới che đi cả khuôn mặt.
Người kia nhẹ nhàng nhảy khỏi cái cây xanh và tăng tốc chạy đến gần Thập Linh Hỏa thành, nhân lúc các Vệ Binh không chú ý, hắn liền tiếp cận một người đang chiến đấu với Venger, hắn đã quan sát rất lâu để tìm ra con mồi này, một kẻ cô đơn không tham gia bất kỳ nhóm nào.
“Ngươi là ai?” Người kia hoảng hồn khi thấy có thứ gì đó tấn công tới.
Nhưng ngay tức khắc thì người mặc áo đen đã bịt miệng và kéo người kia vào trong rừng, người kia cố gắng chạy thoát nhưng không được, sức mạnh của tên mặc áo đen quá lớn.
“Bây giờ ta sẽ hỏi ngươi hai câu, nếu như ngươi không trả lời được thì sẽ có kết cục giống như nó.” Người mặc áo đen nói thầm vào tai người bị bắt, sau đó hắn lấy một tay rồi chạm nhẹ vào cây cổ thụ gần đó, bỗng nhiên, cây cổ thụ mục rữa, bắt đầu từ chỗ bàn tay cho đến cả thân cây đều rữa nát.
Người bị bắt thấy vậy, hắn hoảng sợ đến không dám vùng vẫy nữa, ngay cả kêu gào cũng không.
“Tốt lắm.” Người mặc áo đen gật đầu thỏa mãn.
“Câu thứ nhất, Celena ở đâu?”
Người bị bắt ngẩn ngơ hỏi: “Ý ngài là Celena nào?”
“Hừ, là con bé Celena có năng lực tiên tri.” Người áo đen hừ lạnh.
“Không, tôi không thể nói cho ngài.” Người bị bắt lắc đầu nói, Celena có một địa vị khá đặc biệt, cô ấy được bảo bọc bởi một trong ba Quân Đoàn Trưởng của Quân Đoàn Gaia, tội danh cung cấp thông tin cho kẻ xấu về Celena là không thể tha thứ.
“Vậy thì ngươi sẽ chết.” Người áo đen lạnh lùng nói.
Người bị bắt đắng đo một vài giây, sau đó hắn nói ra: “Celena ở chung với Quân Đoàn Trưởng Rinka, tại một trong ba khu vực của Thập Linh Hỏa thành, khu vực của Quân Đoàn Gaia, có một tòa nhà cao năm tầng màu trắng, nhìn thấy nó rất dễ.”
“Tốt lắm, xem như ngươi thức thời.” Người mặc áo đen gật đầu nói.
“Câu thứ hai, Lilith đang ở chỗ nào?”
“Lilith?” Người bị bắt lắc đầu biểu thị hắn không biết người này.
“Xem ra ngươi không biết Lilith là ai rồi.” Người áo đen nhíu mày nói.
“Tôi chưa từng nghe về người nào tên Lilith.” Người bị bắt gật đầu nói.
“Tôi đã trả lời cho ngài hai câu rồi, ngài có thể thả tôi ra không?”
“Tốt, ngươi rất thức thời.” Người áo đen thả lỏng cánh tay để người bị bắt thoát ra. Nhưng mà, người bị bắt chưa vui sướng được bao lâu, một âm thanh nối tiếp vào câu trên đã vang vọng vào tai hắn.
“Nhưng thức thời thì cũng chết mà thôi.” Người áo đen lạnh nhạt nói, tay hắn liền bắt lấy đầu người kia rồi sử dụng năng lực tiến hóa, chất độc lan tràn từ bàn tay ra, người kia không kịp hét thảm hay đau đớn gì, cả cơ thể biến thành một vũng nước máu.
Người mặc áo đen nhanh chóng rời khỏi, hắn lẻn vào Thập Linh Hỏa thành bằng cách trà trộn vào đám nạn dân.
“Một tòa thành vĩ đại và phồn hoa, nhưng không còn một nơi trên thế giới nào an toàn nữa rồi.” Người mặc áo đen đi vòng vòng Thập Linh Hỏa thành, hắn điều tra toàn bộ tòa thành trong khoảng nửa giờ, sau đó hắn mới đi đến gần khu vực của Quân Đoàn Gaia.
“Là tòa nhà này, Celena, theo lời đồn là một con bé có năng lực tiên tri, mình sẽ lập công lớn khi bắt nó về cho tổ chức.” Người mặc áo đen liếm môi, hắn đang đứng trước căn nhà màu trắng có năm tầng.
“Quân Đoàn Gaia.” Người mặc áo đen nhìn thấy một vài thành viên Quân Đoàn Gaia đang đi tuần tra xung quanh, mỗi người đều phát ra khí tức tiến hóa cấp hai, hắn có thể dễ dàng biết rõ thực lực của các thành viên này và vì vậy hắn rất ngạc nhiên.
“Bọn chúng giống như tin tức mình thu thập vậy, sức mạnh kỳ lạ, pháp thuật sao?” Người mặc áo đen lẩm bẩm.
“Mặc kệ, chỉ cần bắt được Celena và đem tin tức báo cho tổng bộ thì mình sẽ có nhiều tài nguyên hơn.”
Người mặc áo đen hít sâu một hơi, hắn biết là các Quân Đoàn Trưởng hay Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình đều không có ở Thập Linh Hỏa thành, bởi vì tất cả đều do hắn sắp đặt, chỉ vì một mục đích là bắt lấy Celena.
“Người nào?”
Người mặc áo đen dậm chân vào mặt đất, cả cơ thể hắn phóng tới như mũi tên gào thét, hai thành viên đang đứng canh trước tòa nhà không kịp phản ứng gì, họ bị người mặc áo đen đấm một quyền vào ngực, chất độc ăn mòn cả cơ thể họ thành vũng máu hôi thối.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.