"Xin lỗi anh, Chad, là tôi đã làm hại anh." Edgar nói bằng giọng cay đắng và tự trách.
"Cậu không cần phải nói nữa, việc cậu làm là đúng, dù cho chúng ta chết vẫn không có gì để hối hận cả." Chad trả lời, khuôn mặt bình thản.
Nghĩ lại thì nếu như thời gian có trở về mấy phút trước, có lẽ Chad vẫn sẽ làm như vậy. Sự vô lực khi đứng nhìn một đứa bé gái bảy tám tuổi bị mấy người xấu ăn hiếp, Chad chần chừ, tự hỏi lòng mình có nên ra tay giúp đỡ cô bé hay không.
Và rồi, một bóng đen vụt qua ánh mắt của Chad, đó là người bạn vào sinh ra tử với hắn, Edgar với một khuôn mặt bình tĩnh, y như Edgar chưa bao giờ chần chờ gì cả. Đúng thế, Edgar vừa nhìn thấy cảnh tượng đó, cậu liền xông lên mà không cần suy nghĩ.
Bởi vì cơ bản, Edgar biết việc làm của cậu là đúng! Mà việc đúng thì chần chừ làm gì cơ chứ?
Chad hổ thẹn vì bản thân đã không quyết đoán, và cảm ơn Edgar chỉ cho hắn thấy thế nào là lựa chọn mà hắn nên làm.
“Cảm ơn cậu, Edgar.” Chad nói thầm, trước khi chết, Chad tỉnh lại con người khi xưa, nếu có cơ hội làm lại, hắn sẽ chọn giống Edgar, dù cho kết quả là rơi vào địa ngục vô tận.
“Thằng chó má này, mày dám đánh tao à? Mày có biết tao là ai không?” Otis với khuôn mặt giận dữ, ánh mắt hận thù nhìn thẳng vào Chad.
Vừa nói, Otis vừa dùng tay đấm tới Chad, tiếng gầm gừ phát ra từ miệng của Otis như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-minh-giao-dinh-tai-tu-chan-the-gioi-quang-minh-thanh-tho/1098117/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.