Chương trước
Chương sau
‘’Các ngươi định bỏ chạy chứ gì? Kế hoạch này quá ngây thơ, thừa dịp bọn kia đang đánh nhau sống chết với lũ quái vật rồi chuồn khỏi đây, rất là ngây thơ đó nha.’’ Sulai cười khinh bỉ liếc bốn người.
‘’Chỉ có một mình hắn ở đây, chúng ta không cần phải sợ hãi, hãy hợp lực để giết chết hắn thật nhanh.’’ Một người đàn ông trong bốn người hung hăng nói, mắt hắn ánh lên cái nhìn dữ tợn.
‘’Đúng vậy, chúng ta không cần sợ hãi, chỉ có một mình hắn mà thôi.’’ Một cậu thanh niên gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo.
‘’Giết ta? Thật là một chuyện cười lớn!’’ Sulai nghe vậy, hắn giận quá hóa cười nói. Bọn họ bị nhốt trong một khu vực cách ly, chỉ biết thế giới bên ngoài qua những lần bị ép buộc tham gia dụ dỗ sinh vật tiến hóa đến đây mà thôi, không hề biết gì về sức mạnh của đám người nhốt họ cả, dù sao bọn họ cần sức mạnh, sự dẽo dai để dụ dỗ sinh vật, cho nên bọn chúng đã cho họ tinh thể tiến hóa để tăng cấp.
‘’Không nói đến chuyện cười này, các ngươi nghĩ chỉ bằng một kế hoạch nhỏ đó mà có thể thoát khỏi ánh mắt của bọn ta hay sao?’’ Sulai thu liễm lại giọng cười, hắn thần bí nói.
‘’Không cần nói nhiều với hắn làm gì, giết!!’’ Người đàn ông đã không kiềm chế được cảm xúc, hắn dữ tợn nói và xông lên tấn công Sulai, bắp chân đã được tiến hóa cho phép người đàn ông có sức mạnh vượt trội, chân hắn dẫm mạnh xuống mặt đất tạo thành một chấn động nhỏ, hắn phóng đến Sulai với tốc độ nhanh.
‘’Ấy da! Mạnh mẽ làm sao! Ta sợ quá à!!’’ Sulai thấy vậy, hắn thực hiện một động tác sợ hãi, và yếu đuối nói. Trong lúc đó, người đàn ông đã tiếp cận Sulai, nhìn thấy tên khốn kiếp ở trước mặt, người đàn ông gầm lên, đánh ra một quyền như trời giáng thẳng đến Sulai.
‘’Thật sợ quá đi!!’’ Sulai nói xong, hắn quất ra một cái tát như tia chớp, người đàn ông không nhìn thấy gì, chỉ thấy được trời đất quay cuồng, thân thể của người đàn ông lộn nhào ở không trung vì ông ta đã trúng một cái tát mạnh của Sulai.
Bịch! Thân thể của người đàn ông rơi xuống đất làm phát ra âm thanh nặng nề.
‘’Will!!’’ Cậu thanh niên thấy vậy, cậu liền kêu tên đàn ông bằng giọng lo lắng.
‘’Haha!! Chúng ta trở lại với chuyện chính nào!!’’ Sulai nheo mắt nói, hắn nhìn thân thể đầy đặn của người phụ nữ, không hề kiêng dè gì đánh giá cô.
‘’Để coi, các ngươi đi đến được đây cũng là do một phần công lao của ta!!’’ Sulai cười nói.
‘’Để các ngươi thoát khỏi đây thật là khó khăn a, ta phải gặp nhiều phiền phức mới giúp đỡ được các ngươi.’’
‘’Tại sao ngươi lại làm như vậy?’’ Người phụ nữ không khỏi hỏi, cô không giải trừ trạng thái phòng bị Sulai.
‘’Ta làm tất cả mọi chuyện là vì ngươi thôi.’’ Sulai tình cảm nói.
‘’Ngươi biết không? Đại ca không cho phép ai động vào ngươi, cho nên ta phải để ngươi rời khỏi biệt thự để có thể động vào ngươi đó.’’ Sulai nói đến đây, hắn làm một biểu tình đau đớn.
‘’Ta đã nghĩ về ngươi bất kể ngày hay đêm, thân thể của ngươi thật là tuyệt vời, làm sao có thể phí phạm một thân thể hấp dẫn như vậy?’’
‘’Cặn bã!’’ Người phụ nữ tức giận nói.
‘’Chị Scarlet đừng nói nhiều với hắn, chúng ta phải thoát khỏi đây trước khi viện binh của hắn đến, nói không chừng hắn đang câu kéo thời gian để chờ đợi viện binh đó.’’ Cậu thiếu niên tức giận nói.
‘’Chúng ta cùng xông lên giết hắn!’’
Cậu thanh niên vừa nói xong, người còn lại ở trong nhóm gật đầu, cả hai cùng tấn công Sulai với tốc độ cực nhanh.
‘’Đúng là tuổi trẻ nha!’’ Sulai vẫn một bộ dạng ung dung, hắn cười nói.

‘’Igner, ngươi biết nên làm gì rồi chứ!’’ Sulai nhìn người cuối cùng đang tấn công đến hắn và nói.
Nghe được tiếng nói của Sulai, Igner lạnh lẽo quét nhìn cậu thanh niên đang tấn công Sulai, hắn đá ra một chân như vũ bão đến cậu thanh niên ở bên cạnh hắn, bởi vì cả hai đang di chuyển với tốc độ cao, cho nên cậu thanh niên không phản ứng kịp, thân thể bị trúng một chân, vang lên tiếng xương nứt, thân thể của cậu thanh niên như diều đứt dây, bay ra ngoài xa.
‘’Ngươi!! Igner, ngươi đang làm gì vậy?’’ Người phụ nữ có thể Scarlet kêu lên.
‘’Xin lỗi, Scarlet, tôi chỉ là đang làm nhiệm vụ của mình mà thôi.’’ Igner nhìn Scarlet và thản nhiên nói.
‘’Người là ngươi của Sulai?’’ Cậu thanh niên ho ra một ngụm máu tươi rồi suy yếu nói.
‘’Tại sao ta không thể là người của Sulai?’’ Igner cười lạnh nói.
‘’Ngươi không nhớ Sulai đã làm gì với vợ của ngươi sao Igner?’’ Scarlet tức giận nói, sắc mặt của cô rất khó coi.
‘’Đó chỉ là chuyện ở quá khứ, bây giờ, đại ca Sulai đã hứa sẽ cho ta tiền tài và địa vị, chỉ cần có những thứ đó thì một người phụ nữ tính là cái đinh gì?’’ Igner phun ra một ngụm nước bọt rồi nói.
‘’Thế nào? Màn kịch này hấp dẫn không? Nếu không nhờ Igner thì các ngươi có thể ra khỏi nơi đó sao?’’ Sulai cười to nói.
‘’Ngươi làm rất tốt Igner!!’’ Sulai đến gần vào vỗ vai Igner, hắn khen.
‘’Nhưng mà, việc làm của ngươi đã hoàn thành, cho nên ngươi không cần phải tồn tại, vĩnh biệt!’’ Tiếp theo, Sulai thay đổi một bộ mặt, hắn lạnh nhạt nói, tay đang ở trên vai của Igner dùng lực, cái cổ của Igner bị bẻ gãy chỉ trong nháy mắt.
‘’Ư!! Ư??’’ Igner dường như muốn nói gì đó, nhưng miệng hắn chỉ tràn ra máu tươi, sau đó hai mắt hắn trắng dã, mất đi sinh mệnh.
‘’Chị Scarlet, chúng ta nên làm gì tiếp theo?’’ Cậu thanh niên thấy Scarlet đang từ từ di chuyển đến cậu, thế là cậu lên tiếng hỏi.
‘’Chúng ta không thể nào chiến thắng hắn được, vì vậy hãy chạy khỏi nơi đây ngay khi chị ra hiệu.’’ Scarlet cẩn thận nói.
‘’Bây giờ đến lượt các ngươi!!’’ Sulai nhìn qua Scarlet và cậu thanh niên như đang trêu đùa mèo con. Hắn vừa nói xong, thì có một âm thanh nhỏ, Sulai hiếu kỳ nhìn lại, hắn thấy được một người đàn ông đang đâm tới hắn.
‘’Garrrrrrrrrrrrr!’’ Mặc dù thân thể có đầy máu tươi, Will vẫn xông lên, cùng với đôi mắt dữ tợn quyết tâm liều chết, Will dùng tất cả sức lực cuối cùng để tấn công Sulai.
‘’Hai ngươi hãy chạy khỏi đây mau!!’’ Giọng của Will gầm gừ vang lên.
‘’Will!!’’ Cậu thanh niên kinh hô.
‘’Đi mau!!’’ Scarlet không hề chần chừ, cô quát lên một tiếng rồi nắm lấy cậu thanh niên để hắn định thần lại, hai người chạy vào màn đêm hòng lẫn trốn Sulai.
‘’Con ruồi phiền toái này!’’ Sulai khinh thường nói một câu, Will đã đâm tới Sulai, nhưng mà toàn bộ sức lực của Will đã bị chặn đứng lại bởi một tay của Sulai.
‘’Chỉ có tiến hóa cấp một mà cũng dám tấn công ta?’’ Sulai nhìn Will bằng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống.
‘’Chết đi!! Sâu bọ!!’’ Sulai đấm ra một quyền, quyền phong gào thét bay đến đầu của Will.
Bụp!! Âm thanh nát vỡ vang lên, cái đầu của Will bị một quyền làm cho nổ tung, máu tươi bắn tung tóe, trong lúc đó Sulai đã nhảy ra xa, tránh khỏi máu tươi tung bay.
‘’Đội trưởng!!’’ Đám người đuổi theo ở phía sau vừa đi đến, thấy được cảnh tượng xung quanh, bọn họ không khỏi kinh hãi.
‘’Đám người bỏ chạy đã bị ta giết sạch, các ngươi hãy về báo cáo đi, ta còn có việc cần phải nán lại đây một chút.’’ Sulai gật đầu và nói.
‘’Vâng!!’’ Đám người cung kính trả lời và trở về.
‘’Haha!! Chạy thật tốt, như vậy các ngươi sẽ không bị ai phát hiện!’’ Sulai nhìn về phương hướng mà hai người vừa chạy khỏi và âm u nói.
‘’Chị Scarlet, chúng ta nên đi đâu bây giờ?’’ Câu thanh niên vừa hỏi vừa ôm lấy vết thương, hơi thở của cậu rất nhanh vì mệt mỏi.
‘’Không cần phải nghĩ về nó, chúng ta phải chạy khỏi tên Sulai, nếu không chúng ta phải chết, còn việc tìm đường cứ để sau.’’Scarlet trả lời.
Khu rừng hoàn toàn bị bóng đêm bao phủ, các tán cây che hết phần ánh sáng của Mặt Trăng, không khí lạnh lẽo, yên lặng như không có một sinh vật nào tồn tại, chỉ có tiếng bước chân dẫm lên lá cây vang lên đều nhịp.
‘’Chạy đủ rồi chưa?’’ Sulai bỗng xuất hiện ở trước đường đi của hai người và cười nói. Hắn là một người đã đạt đến cấp ba, đuổi theo hai người chỉ có tiến hóa cấp một như là một trò đùa mà thôi.
Thấy được Sulai, Scarlet và cậu thanh niên dừng lại, hai người nhìn về phía Sulai bằng ánh mắt đề phòng.
‘’Chị Scarlet hãy chạy đi, em sẽ cản đường hắn!’’ Cậu thanh niên nói trong khi bước lên phía trước đối mặt với Sulai.
‘’Không! Muốn chạy thì chúng ta cùng chạy!’’ Scarlet lắc đầu và nói.
‘’Anh hùng cứu mỹ nhân à? Hi sinh tính mạng để người khác được sống, thật là một hành động cao đẹp làm sao, haha, nếu ta được nghiền nát cái hành động này thì sẽ có cảm xúc gì nhỉ?’’ Sulai cười to nói, vừa nói xong, hắn phóng về phía Scarler.
‘’Chị Scarlet chạy mau!!’’ Cậu thanh niên hét lên, nhưng sau đó cậu nhận ra được một việc lạ, Scarlet đã bắt lấy tay của cậu và dùng một sức mạnh mà cậu không thể phản kháng lại. Cậu thanh niên chưa kịp nói gì thì đã nhìn thấy ánh mắt vô tình của Scalet, cậu bị Scarlet nhấc bổng lên rồi quăng thẳng đến Sulai.
‘’Chị Scarlet??’’ Câu thanh niên khẽ kêu lên bằng giọng khó hiểu.
‘’Tạm biệt!’’ Scarlet lạnh lùng nhìn cậu thanh niên và nói, sau đó cô dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng, vượt qua tiến hóa cấp một, đã đạt đến tiến hóa cấp hai, Scarlet biến mất vào trong màn đêm.
‘’Hừ!! Con hồ ly!!’’ Sulai nói trong khi đấm một quyền về phía trước, hắn muốn đánh vỡ thân thể của cậu thanh niên.
‘’Nếu chị đã vô tình như vậy thì em cũng không cần phải lo lắng gì nữa!’’ Khác hẳn với biểu tình sợ hãi trước đó, khi xác định được Scarlet đã ám toán mình, cậu thanh niên bình tĩnh nói, ngay lúc nắm đấm của Sulai chạm vào người của cậu, thì thân thể của cậu biến thành một vệt bóng đen rồi hòa lẫn vào màn đêm, biến mất như chưa từng tồn tại.
‘’Năng lực tiến hóa!’’ Sulai đánh ra một quyền không trúng gì cả, hắn gầm lên bằng giọng đố kỵ, phải biết hắn không có năng lực tiến hóa, một tên bị nhốt lại thức tỉnh năng lực, sao hắn không đố kỵ cho được!
‘’Hừ! Coi như ngươi may mắn, còn con đàn bà kia không may mắn như vậy được!’’ Sulai bình tĩnh lại và đuổi theo Scarlet, ánh mắt hắn chứa đầy dục vọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.