Một buổi tiệc tiêu hao hơn ba ngàn linh thạch, Hinh Quan Trải trả tiền không một chút chần chờ hay tiếc nuối, thể hiện sự giàu có của một nhất tinh thiên tài.
Điều này làm cho Lâm Phong và mọi người tắc lưỡi, trong lòng cười khổ không thôi.
Mỗi một viên linh thạch, bọn họ điều phải cần cù làm lụng để có được, nhìn thấy một số lớn linh thạch vậy đưa ra, chỉ vì một buổi tiệc, thật không hổ là một thế lực lớn.
“Vậy thì xin cáo từ, ngày mai chúng ta gặp lại tại cổng vào của tàng bảo đồ.” Hinh Quan Hải chắp tay, cười nói.
“Được, ta còn có một chút việc cần thu xếp.” Bảo Trụ An Vương vuốt chùm râu oai hùng của mình rồi nói.
Đường đi đến đây khá là gấp làm cho hắn không kịp chuẩn bị một số việc. Bởi vì mức độ nguy hiểm của chuyến đi này là không biết, cho nên Bảo Trụ An Vương chỉ đi một mình, còn việc Bảo Trụ Như Kiều ở đây, là do tính tình ham chơi của tuổi mới lớn, sau ngày hôm nay, Bảo Trụ Như Kiều sẽ về vương thành.
“Chúng ta cũng vậy, các vị đi thong thả, mai gặp lại.” Lâm Phong phất tay.
Cuối cùng, cuộc náo nhiệt lần này đã kết thúc, Lâm Phong cùng mọi người đi đến một cái quán trọ.
Có lẽ là đầu óc kinh doanh của Phi Hạc thương hội quá lớn, cho nên quán trọ này cũng thuộc sở hữu của Phi Hạc thương hội.
Tận dụng kiếm thêm nguồn thu nhập là việc của mỗi thương hội, Lâm Phong chỉ có thể chấp nhận bỏ ra một ít linh thạch để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-minh-giao-dinh-tai-tu-chan-the-gioi-quang-minh-thanh-tho/1097961/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.