“Người mà ta muốn đoạt, thì chưa bao giờ có thể thoát khỏi tầm tay của ta!” Nguyễn Thiên Danh cười lạnh nói.
Khí tức của hắn phát ra đã đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, mạnh mẽ đến nổi đẩy lui đám người về phía sau mấy bước.
Như Kiều và Linh Ngọc cùng nhau phát ra khí tức để chống chọi lại áp lực của Nguyễn Thiên Danh.
Không thể không nói, mặc dù là một tên cặn bã, nhưng Nguyễn Thiên Danh lại tu luyện quá nhanh, tầm tuổi trẻ như vậy, lại có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, xem ra cha của hắn bỏ ra rất nhiều tài nguyên để bồi dưỡng hắn.
“Khôn hồn thì buông tay chịu trói, theo bổn thiếu gia về chấp nhận hình phạt vì đã làm tổn hại danh dự của Đà La Môn, nếu không thì ta đành phải ra tay thật rồi.” Nguyễn Thiên Danh nói một cách chính nghĩa.
“Ngươi đừng ép người quá đang, gia gia của ta đang ở trên đường đến đây!” Bảo Trụ Như Kiều cũng không cần khách khí, cô quát lên.
Nguyễn Thiên Danh nghe đến hai chữ gia gia, sắc mặt lập tức khẽ biến, hắn giống như đang chần chừ cái gì, sau đó đã quyết định.
Người xung quanh nghe nói gia gia của Như Kiều đang ở trên đường đến đây, có tiếng bàn luận vang ra khắp nơi:
“Bảo Trụ An Vương đang trên đường đến đây? Đây là một tin tức lớn nha.”
“Không ngờ ngay cả quốc vương đời trước của Bảo Trụ vương đình là Bảo Trụ An Vương cũng đến vì tàng bảo đồ này, xem ra chuyện này rất náo nhiệt.
“Không biết Nguyễn Thiên Danh sẽ làm sao, Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-minh-giao-dinh-tai-tu-chan-the-gioi-quang-minh-thanh-tho/1097958/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.