“Ha ha, thật là gay cấn a, không ngờ hôm nay ta lại có thể tận mắt chứng kiến một màn như vậy.”
Nhân Đức vừa vỗ tay vừa đi tới, ở miệng hắn treo một nụ cười châm biếm.
“Tại sao ngươi lại có thể vào đây? Không phải ta đã nghiêm cấm bất cứ người ngoài nào vào vương thành ngay lúc này sao?” Không Bá Hưng nhìn Nhân Đức rồi nói một cách lạnh lùng.
Nhân Đức nghe vậy, cười nhạt nói tiếp: “Cái này cũng không có gì quá khó khăn, ngươi hãy thử hỏi người của ngươi xem.”
Không Bá Hưng quét nhìn toàn trường, chỉ thấy có một số thành chủ hơi chút cúi đầu xuống không dám nhìn ánh mắt của hắn. Không Bá Hưng liền biết bọn người này có quỷ rồi, ít nhất họ đã thông đồng với Kinh Nhân Đức.
“Giỏi, giỏi lắm, không ngờ ta lại nuôi một đám bạch nhãn lang, thật sự ta có mắt mà như mù rồi!” Không Bá Hưng nén giận, nói ra một câu.
“Chúng ta không cần phải bán mạng cho tên quốc vương này nữa, sau ngày hôm nay, chúng ta sẽ đi đến thiên địa to lớn hơn.” Một vị thành chủ nhìn chằm chằm Không Bá Hưng rồi nói ra.
“Ngươi bảo là ngươi nuôi chúng ta? Nực cười, tất cả thành tựu mà chúng ta đạt được đều do mình đoạt lấy, bây giờ ngươi lại nói như thế? Ngươi có biết nhục hay không?”
Những vị thành chủ đang cúi đầu, nghe được thanh âm này, đồng loạt ngẩn đầu lên nhìn Không Bá Hưng, ánh mắt căm giận.
Không Bá Hưng chỉ tên vừa nói rồi quát lên: “Tài nguyên các ngươi đang dùng là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-minh-giao-dinh-tai-tu-chan-the-gioi-quang-minh-thanh-tho/1097937/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.