Xung quanh lập tức yên tĩnh, thật lâu sau Sơ Hiểu Hiểu mới nhắm mắt lại, mở miệng nói: “Tôi chưa từng chạm vào con dao này.”
Sơ Hiểu Hiểu cảm thấy tim mình đập mỗi lúc một nhanh, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra khỏi lồng ng.ực, ngay cả tốc độ nói chuyện cũng bất giác tăng nhanh: “Tôi không biết vì sao tr.ên đó lại có dấu vân tay của tôi, tôi thừa nhận trước khi sự việc xảy ra tôi đã từng đến phòng của Liêu Tĩnh, nhưng tôi chưa từng thấy qua con dao này.”
Trâu Hạo tiếp tục nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt của cô: “Hy vọng cô có thể thành thật trả lời vấn đề của chúng tôi.”
“…”
“Cô xác định chưa từng thấy qua?”
“Tôi xác định.” Sơ Hiểu Hiểu không kiềm chế được run rẩy, cô hơi nghiêng đầu, ánh mắt dừng lại tr.ên bức tường thủy tinh trống rỗng không kia.
Mà một đầu khác, Giang Diễn cau mày, chẳng chút dấu hiệu đụng phải ánh mắt của Sơ Hiểu Hiểu, điều này làm cho anh có ảo giác như đang giao tiếp ánh mắt với đối phương trong chốc lát. Chỉ thấy ánh mắt Sơ Hiểu Hiểu có một khoảnh khắc mờ mịt, hiển nhiên đang cố sức suy tư cái gì đó.
Bên tai truyền đến tiếng lật trang giấy.
Cùng với tiếng dòng điện rất nhỏ, Sơ Hiểu Hiểu lẩm bẩm: “Xin hỏi miếng vải trắng kia... là xé từ quần áo của Liêu Tĩnh sao?”
Giang Diễn nghe vậy thì hơi thu lại ánh mắt.
Nữ cảnh sát bên cạnh mở miệng: “Căn cứ vào kết quả so sánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-tuoi-dep-con-lai/2529110/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.