3.
Ánh mắt kia làm tôi đau nhói. Tôi sững sờ đứng chôn chân tại chỗ.
Tần Diễm nhoẻn miệng cười, đột nhiên đổi sang biểu cảm vui vẻ.
“Chị không vui à? Đánh phụ nữ là không tốt, em trưng mặt ra cho chị đánh được không?”
Hắn chống tay lên sô pha, lảo đảo đi về phía tôi: “Chị muốn đánh bên nào, má trái hay má phải?”
Hai tay tôi buông thõng bên hông, run rẩy co giật.
“Tần Diễm, tao khuyên mày nên câm mồm, chừng nào đầu óc tỉnh táo lại hẵng nói. Nếu còn chơi ngu thì anh em không cứu nổi mày đâu.”
Viên Dã nhanh mồm nhanh miệng ngăn Tần Diễm lại, nửa đỡ nửa kéo hắn về phía cửa.
Tôi đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích.
“Chị dâu, cảm phiền chị đi trước dẫn đường. Thằng ôn này nặng quá.”
Viên Dã quay đầu nhìn tôi xin giúp đỡ.
Tôi cười khan một tiếng, ngượng ngập nhấc chân bước theo.
Người ngoài cuộc như cậu ta lại lo lắng hết lòng vì chuyện của tôi và Tần Diễm.
Điều buồn cười là tôi và Tần Diễm ở trong cuộc, lại mù mờ không biết con đường tương lai như thế nào.
Sau khi đưa Tần Diễm đến nhà tôi, Viên Dã nhanh chân chuồn thẳng.
Tôi xả nước ấm, muốn đỡ Tần Diễm đến bồn tắm nhưng mất sức chín trâu hai hổ mà hắn không chịu phối hợp.
Mùi nước hoa nồng nặc trên người hắn làm tôi muốn ói. Cả tinh thần lẫn thân thể đều kiệt quệ. Cuối cùng, tôi từ bỏ ý định tắm rửa cho hắn.
Đêm nay, Tần Diễm ngủ say trên sô pha ngoài phòng khách.
Tôi ngồi trong phòng ngủ chính nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai/4271877/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.