Xuống máy bay, Tôn Phụng đón taxi về. Mắt nhìn ra phong cảnh xa xăm lướt nhanh qua khung cửa sổ, còn tay cô đang nắm chặt chiếc điện thoại.
Một lát sau, ánh mắt của cô hướng về chiếc điện thoại trên tay, cô mở khóa tìm số điện thoại của Lăng Viễn, nhưng trong lúc định gọi đi cô lại ấn tắt màn hình lại, cô không có thói quen chủ động.
Lúc sắp tới nhà, điện thoại của Tôn Phụng rung lên, cô vội vàng cầm điện thoại lên, nhưng sau khi nhìn màn hình hiển thị số người gọi, cô thất vọng ấn nghe, “Alo…Em nhận được rồi, nhưng nó rất quý trọng, em không thể nhận…Hơn nữa, Lăng Viễn sẽ hiểu nhầm, ngày mai đi làm em gửi chuyển lại cho anh…Đúng vậy, em đã làm lành với Lăng Viễn…” Tôn Phụng đặt điện thoại xuống, rồi lại quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe.
Sau khi Lăng Viễn về Bắc Kinh thì tới bệnh viện tham gia hội chẩn. Từ phòng bệnh nhân đi ra, anh đi thẳng tới phòng làm việc của trưởng khoa ngoại gan mật.
“Bây giờ ý của bệnh nhân thế nào, có muốn duy trì trị liệu không?”
“Không, bệnh nhân yêu cầu anh thực hiện ca phẫu thuật này, hôm trước anh đi công tác, chúng tôi đành duy trì trị liệu, xử lý tiêu viêm tạm thời.”
Lăng Viễn nhìn qua báo cáo xét nghiệm máu của bệnh nhân, “Đã truyền hai ngày rồi vẫn chưa khống chế được chỗ viêm, bệnh nhân buộc phải nhanh chóng thực hiện phẫu thuật.”
“Vậy viện trưởng Lăng sẽ đích thân thực hiện ca phẫu thuật này ạ?”
“Hôm nay tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-la-em/3087621/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.