Ngày đầu tiên của năm mới, Tôn Phụng mở mắt ra thì thấy gương mặt của Lăng Viễn, cho dù là lúc ngủ nhưng anh vẫn rất đẹp trai. Tối qua hai người hứng một đêm gió lạnh trên đỉnh núi, trên đường về gần như các hàng ăn cũng đã đóng cửa, hai người đành vào cửa hàng tiện lợi ăn tạm gì đó, coi như là bữa cơm cuối cùng của năm cũ. Nghĩ bữa cơm đầu tiên trong năm mới không được tùy ý vậy nên Tôn Phụng đã ngồi dậy, nhẹ nhàng bước xuống giường.
Lăng Viễn tỉnh dậy đã không thấy người nằm bên cạnh mình, cũng xuống giường đi ra ngoài, vừa đúng lúc nhìn thấy Tôn Phụng đánh răng rửa mặt từ nhà vệ sinh ra, “Em dậy sớm vậy. Mãi mới có ngày được nghỉ ngơi, sao không ngủ thêm lúc nữa.”
“Em chuẩn bị đi siêu thị mua đồ, tối qua không được ăn thoải mái.”
Lúc này, Lăng Viễn phát hiện trên cổ Tôn Phụng có thêm một dây chuyền, mà chiếc nhẫn vốn đeo trên tay đã được gỡ xuống luồn vào đó làm mặt, “Sao nhẫn của em…”
“Đeo nhẫn trên tay không tiện, trước khi phẫu thuật còn phải gỡ ra, đeo lên dây chuyền không ảnh hưởng tới công việc.” Tôn Phụng nói rồi nhìn chiếc nhẫn trên tay Lăng Viễn, “Anh cũng tháo xuống đi, thi thoảng anh cũng phải thực hiện phẫu thuật mà.”
Nhẫn đôi mới đeo được một ngày, Lăng Viễn vẫn chưa muốn tháo xuống, anh lại nhìn xuống chiếc nhẫn trên tay, “Nghỉ lễ xong rồi anh tháo ra, để anh đeo thêm mấy ngày nữa. Em muốn đi siêu thị à? Anh đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-la-em/3087610/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.