Ngày hôm sau.
Trải qua sự kiện đuổi việc của ngày hôm trước, đến giờ thì mọi người trong tập đoàn Dư thị đều biết thân phận của Niên Tiểu Mộ.
Lúc đầu, sau khi nhân viên bộ phận kế hoạch bị Dư Việt Hàn đuổi việc, mọi người đều có mấy phần kiêng kỵ với cô, nhưng rất nhanh lại có một tin tức được truyền đến, nói là Dư Việt Hàn tức giận không phải vì cô mà là vì giữ vững nề nếp của công ty.
Nghe vậy, không ít người thở dài nhẹ nhõm.
“Tôi biết ngay mà, lấy ánh mắt của tổng giám đốc Hàn, sao có thể coi trọng một hộ lý chứ?” Trong phòng giải lao, các đồng nghiệp nữ của các phòng ban tụ tập tốp năm tốp ba lại nói chuyện phiếm.
“Nếu Niên Tiểu Mộ kia tự cho là mình có mấy phần tư sắc, muốn mượn cô chủ nhỏ để tiếp cận tổng giám đốc thì chỉ sợ cô ta phải thất vọng rồi.”
Mấy người nói xong, nhìn nhau cười một tiếng.
Tạ Tinh Tinh cũng có mặt trong phòng, cô ta nghe thấy có người có cùng ý nghĩ giống mình, lập tức thêm mắm thêm muối nói.
“Chỉ sợ có người không biết điều, nghĩ mình đẹp là có thể muốn làm gì thì làm. Hôm qua hai người nghỉ nên không biết, cũng không biết người phụ nữ kia dùng thủ đoạn gì, vậy mà lừa được tổng giám đốc đi ăn cơm ở nhà ăn nhân viên, còn cố ý để anh ấy cùng ăn một phần thịt kho tàu với mình nữa.”
“Cô nói cái gì?” Có người kinh ngạc mở to hai mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867758/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.