Cô là ai? Cô ở đâu? Cô làm gì?
Niên Tiểu Mộ mờ mịt nhìn quản gia, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, “Quản gia, ông đang nói tôi sao?”
“Đương nhiên là cô rồi! Cô nói xem, sao cô có thể để cậu chủ… Để cậu chủ…” Quản gia như bị tức đến choáng váng, có một câu cũng nói không trôi chảy, một hồi sau, mới vươn tay vỗ trán mình, như bị chọc giận đến sắp ngất đi.
Niên Tiểu Mộ vội vàng tiến lên đỡ ông ta.
“Quản gia, ông có sao không?”
Cô đã làm gì với Dư Việt Hàn mà khiến quản gia tức đến như vậy?
Theo lý thuyết, cô thầm nói xấu anh trong đầu, quản gia không có khả năng biết mới phải.
“Quản gia, rốt cuộc tôi đã làm gì? Tốt xấu gì ông cũng phải để tôi chết được minh bạch chứ?” Niên Tiểu Mộ nói, ánh mắt muốn bao nhiêu vô tội có bấy nhiêu vô tội.
“Cô còn không biết xấu hổ hỏi tôi? Đêm qua cô về phòng mình như thế nào, trong lòng cô không rõ sao?” Quản gia nâng cánh tay, ngón tay tức giận đến phát run.
“Tôi nói cho cô biết, cô hãy cảm thấy may mắn vì mình mạng lớn đi, cho tới bây giờ tôi còn chưa từng nhìn thấy cậu chủ chủ động bế bất kỳ người phụ nữ nào!”
Không nửa đường vứt cô vào sọt rác đã là kỳ tích rồi!
Niên Tiểu Mộ, “…”
Đêm qua, là Dư Việt Hàn bế cô về phòng?
“Nhà họ Dư mời cô tới là để cô chăm sóc cho cô chủ nhỏ, thân phận cậu chủ tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867671/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.