Ba tháng tiền thưởng, đừng nói khiêu vũ, bảo cô nhảy hip hop cũng không có vấn đề gì!
Còn về hình tượng, đừng nhắc đến những thứ cô chưa từng có.
Niên Tiểu Mộ thầm nói xong, lập tức nhìn Dư Việt Hàn bằng ánh mắt nịnh nọt.
“Cậu chủ nói cái gì chính là cái đó!”
Đây chính là ông chủ lớn, trước khi lấy được tiền thưởng, phải hầu hạ cho tốt.
Hiện giờ Niên Tiểu Mộ nhìn anh giống như nhìn một con heo vàng, có thể đổi ra tiền…
Dư Việt Hàn nheo mắt, nhìn gương mặt nhỏ mới đó mà đã trở nên nịnh bợ của cô, hai mắt lấp lánh như sao, hấp dẫn người khác nhìn vào.
Anh đã quen nhìn những người nịnh nọt, thứ anh chán ghét nhất trên đời cũng là những người như thế.
Nhưng nhìn gương mặt nhỏ nịnh nọt của cô, anh lại thấy đáng yêu.
Giống hệt lúc Tiểu Lục Lục ăn vụng bị bắt được, ôm đùi anh giả ngốc…
Dư Việt Hàn thu hồi tầm mắt, khóe miệng cong lên, “Nhưng tôi nhớ, vừa rồi người nào đó nói với tôi là không biết khiêu vũ.”
“Đúng là không biết, nhưng tôi có thể học!” Niên Tiểu Mộ ngẩng cao đầu, đứng thẳng người, giống hệt học sinh biết nghe lời.
Ánh mắt trông mong nhìn anh.
“Cậu chủ, đây là đoạn khiêu vũ mở màn của bữa tiệc, đột nhiên thay đổi người, lỡ như lát nữa xảy ra tình huống gì…” Trợ lý sốt ruột nói, mới nói đến một nửa, Dư Việt Hàn liền quay đầu liếc anh ta một cái, làm anh ta ngượng ngùng ngậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867661/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.