“…” Dư Việt Hàn nhíu mày, liếc mắt nhìn sang trợ lý.
Trợ lý ngầm hiểu, vội vàng tiến vào trong đám người, kéo Niên Tiểu Mộ đang đứng sau đám người ra.
“Tiểu Mộ Mộ, mau tới đây với bà nội, để bà nội nhìn xem nào!” Bà cụ Dư vừa thấy cô, lập tức vui vẻ vẫy vẫy tay với cô.
Niên Tiểu Mộ thấy thế, ngoan ngoãn đi tới.
“Bà, chúc bà phúc như đông hải, thọ tỷ nam sơn.”
“Tiểu Mộ Mộ của bà chính là hiếu thuận hiểu chuyện như vậy, đến đây, ngồi xuống cùng Việt Hàn đi, đều ngồi bên cạnh bà.” Bà cụ Dư nói xong, liền để Niên Tiểu Mộ ngồi xuống vị trí trong bàn chính.
Lời vừa nói ra miệng, sắc mặt mọi người xung quanh đều trở nên kỳ quái.
Ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Niên Tiểu Mộ.
Phỏng đoán thân phận của cô.
Ban đầu Trình Tú Lộ còn định trông cậy vào cháu gái mình có thể khiến bà cụ Dư hài lòng, giúp bà ta vẻ vang.
Trình Tú Lộ vừa nghe bà cụ Dư nói liền hoảng sợ, lập tức ngăn cản bà, “Mẹ, từ trước đến nay bàn chính chỉ có dòng dõi chính thống của nhà họ Dư mới có thể ngồi, Niên Tiểu Mộ chỉ là một hộ lý, căn bản không có tư cách này!”
Nghe vậy, Dư Huy Duy vẫn không nói gì, chờ bà cụ Dư giới thiệu thân phận mình cho mọi người, cũng lạnh mặt.
“Một hộ lý cũng muốn ngồi bàn chính, không có phép tắc!”
Dư Huy Duy là một người đàn ông trung niên, dáng vẻ có năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867654/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.