Sự việc đột ngột xảy ra, không ai có thể ngờ được.
Ngay cả Niên Tiểu Mộ vẫn còn đứng ngây tại chỗ.
Đợi khi ý thức của cô quay về thì đã không còn kịp trốn đi rồi, chỉ có thể trơ mắt nhìn bát canh hướng về phía bản thân mình.
Trong chớp mắt, một thân hình cao lớn chắn trước mặt cô.
Anh duỗi tay nắm lấy bờ vai của cô, ấn cô vào trong lồng ngực vững chãi của mình!
“Rào!”
Bát canh vẫn còn bốc khói nghi ngút, trực tiếp tạt vào trên lưng Dư Việt Hàn.
“Choang!” Trình Tú Lộ không nghĩ tới, bát canh này sẽ tạt lên người Dư Việt Hàn, bà ta sợ tới run rẩy, bát canh trong tay cũng nắm không chắc mà rớt xuống đất, lập tức vỡ tan tành.
Trong nháy mắt, mặt bà ta trắng bệch vì sợ, nhìn quần áo của Dư Việt Hàn ướt đẫm, đôi môi bà ta run rẩy, “Thím, thím không cố ý...”
“…”
Dư Việt Hàn buông tay ra, chậm rãi xoay người, đôi mắt đen âm trầm lóe lên tơ máu, anh như Tu La bước ra từ địa ngục.
Trình Tú Lộ nhìn thấy ánh mắt khủng bố của anh, cả người đều run bần bật, không tự chủ được lùi về phía sau.
Bà ta mới vừa lùi tới rìa bàn ăn thì một bàn tay đã vươn tới bóp chặt cổ bà ta.
Bà ta há miệng muốn hét lên nhưng tay của Dư Việt Hàn siết chặt hơn, chặt đến mức bà ta không phát ra tiếng được. Anh nghiến răng nghiến lợi.
“Tôi không đánh phụ nữ, nhưng nếu thím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867594/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.