“Cha giỏi quá! Con yêu chị xinh đẹp nhất, vì thế hai người cũng phải yêu thương lẫn nhau đó!” Tiểu Lục Lục vui vẻ vỗ tay.
Vừa nghe thấy câu này, Niên Tiểu Mộ suýt nữa ngã từ trên ghế xuống.
Khó khăn lắm mới ổn định lại thân thể, Niên Tiểu Mộ nhìn về phía Dư Việt Hàn, cô cứ có cảm giác có chỗ nào đó không đúng lắm.
Cái gì mà yêu thương lẫn nhau chứ, nói như kiểu bọn họ có gì đó mờ ám không bằng…
Khổ nỗi, cô không tài nào nhớ nổi tại sao đêm qua cô lại ngủ trên giường anh, bây giờ nhớ tới liền thấy xấu hổ.
Trong thoáng chốc, bầu không khí trong nhà ăn trở nên có chút mập mờ.
Nếu có người lạ đi tới lúc này, chắc chắn sẽ cho rằng đây là một nhà ba người đang dùng cơm.
Không khí ấm áp hài hòa khiến người ta không đành lòng quấy rầy.
Khác với Niên Tiểu Mộ đang đứng ngồi không yên, hai cha con kia lại rất bình tĩnh, Tiểu Lục Lục vẫn vui vẻ ăn cơm như lúc trước, tự cầm muỗng nhỏ cố gắng xúc đồ ăn đưa vào miệng, còn không cho người khác giúp.
Về phần Dư Việt Hàn…
Từ đầu đến cuối, anh vẫn không nói một lời nào, thế nhưng anh lại ngoan ngoãn làm theo lời Tiểu Lục Lục nói khiến người khác không thể nào hiểu nổi anh đang nghĩ gì trong lòng.
Niên Tiểu Mộ chọc chọc rau xanh trong bát mà người nào đó gắp cho cô, cảm thấy ăn cũng không được mà không ăn cũng không xong.
“Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867587/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.