Đôi mày mảnh mai của Nam Chi nhíu chặt, vẻ mặt lạnh lùng, nghiến răng nghiến lợi, "Thiếu gia các người chính là một tên cường đại."
"Không có cách, ai bảo ngài ấy có tiền."
Nam Chi giận quá không nói được câu nào.
"Nam tiểu thư, hợp đồng nói một năm, nếu như có thể khiến được thiếu gia chủ động buông tha cho cô, có lẽ không cần một năm cô có thể lại tự do."
"Trước khi cô xuất hiện, tôi không thấy thiếu gia cưỡng bức bất kỳ nữ nhân nào. Có thể tính tình của cô khác với những nữ nhân trước. Bọn họ muốn làm mọi cách để bám lấy thiếu gia, nhưng cô lại tránh mặt thiếu gia. Tương phản như vậy làm cho ngài có hứng thú với cô. "
Nam Chi rũ xuống hàng mi dày mảnh mai, chìm trong suy nghĩ.
Những gì Y Phạn nói không phải không có lý do.
Người đàn ông kiêu ngạo và tự phụ đó chắc hẳn muốn có được thứ gì, anh sẽ không bao giờ bỏ lỡ nó.
Sự phản kháng của cô chỉ khơi dậy ham muốn chinh phục của anh.
Nếu không thể làm mất hứng thú của anh, anh có thể sẽ dùng đến những cách thậm chí còn tồi tệ hơn.
"Quản gia, con trai tôi bây giờ thế nào rồi?"
"Bác sĩ đang chăm sóc cho cậu chủ Tiểu Giai, cô đừng lo lắng Nam tiểu thư."
Môi Nam Chi run lên, qua một đêm, người đàn ông đó có thể mua bệnh viện Renxin, còn có thể làm gì nữa?
Nam Chi nghiến răng nghiến lợi chấp nhận hợp đồng hầu hạ độc quyền từ Y Phạn.
Sau khi đọc kỹ hợp đồng, cô phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-la-thich-em/959756/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.