Chương trước
Chương sau
Đứng trên ban công nghe điện thoại, Nam Chi không để ý Tiểu Giai đang núp sau cánh cửa.
Cậu nhóc nghe thấy Nam Chi gầm gừ "Phó Thiếu Tu, đồ không biết xấu hổ" liền cúp điện thoại.
Nam Tiểu Giai rất tức giận khi thấy Nam Chi hai tay ôm lấy lan can.
Phó Thiếu Tu?
Nam Tiểu Giai nghe mẹ đỡ đầu của Yên Nhiên nhắc tới người đàn ông này, hình như hắn chính là vị hôn phu cũ của Mỹ Chi Chi, cặn bã số một trong thiên hạ.
Trở lại tiểu khu, Tiểu Giai ngồi ở trên sô pha, cằm đặt ở trên bàn tay trắng nõn non mềm, đôi mắt thâm thúy trợn tròn, thở dài một hơi.
Tôi chợt hối hận vì lần trước mình đã chặn chú mặt lạnh.
Nhưng không thành vấn đề, cậu có thể dùng điện thoại di động nhỏ thêm anh.
Cậu có trí nhớ rất tốt, Wechat của chú mặt lạnh ghi nhớ rất sâu trong tâm trí cậu!
Nam Chi bước vào phòng, nhìn tên tiểu tử đang ngồi trên sô pha không biết bấm điện thoại xem cái gì, cô lặng lẽ bước tới, cố gắng xem xét một chút.
Chưa kịp xem kết quả, cậu đã cất điện thoại đi.

"Mỹ Chi Chi, không thể chỉ nhìn trộm điện thoại di động của đàn ông."
Nam Chi ậm ừ, "Vậy con không hay nhìn trộm điện thoại của mẹ sao?"
"Đương nhiên là có khác, Giai ca xem có nam nhân nào làm phiền mẹ không."
Nam Chi ngồi bên cạnh Tiểu Giai không khỏi hôn lên trán cậu, "Bé con, mẹ đời này có con là được rồi, chưa từng nghĩ đi tìm người đàn ông khác."
Nam Tiểu Giai lập tức ngồi thẳng dậy, nhìn chằm chằm Nam Chi một hồi, lại khịt mũi nhỏ, âm trầm nói: "Tuy rằng con không muốn Mỹ Chi Chi tìm nam nhân hoang đường, nhưng cũng không thể quá tự tư rồi, tối thiểu nhất, trước khi Tiểu Giai lớn lên, Mỹ Chi Chi bên người vẫn cần một người cường đại bảo hộ."
Nam Chi nghĩ chuyện nhóc đã liên lạc với Mộ Tư Hàn sau lưng cô mấy ngày trước, cô chọc chọc khuôn mặt non nớt dịu dàng của nhóc, nghiêm túc nói: “Nam Tiểu Giai, mẹ chính thức cảnh cáo con sau này không được nói chuyện với người lạ, càng không được trao đổi phương thức liên lạc, biết chưa?"
Tiểu Giai biết mẹ nổi giận cũng khá đáng sợ nên gật đầu đồng ý.
" buổi tối mẹ có chuyện phải giải quyết. Ngoan, đi ngủ sớm."
Sau khi Nam Chi rời đi, Tiểu Giai mới liếc nhìn điện thoại của nhóc.
Trước khi Mỹ Chi Chi cảnh cáo nhóc, nhóc đã thêm chú mặt lạnh vào Wechat rồi, cũng không tính không nghe Mỹ Chi Chi!
...

Chi nhánh Tập đoàn G Ninh Thành.
Trong Văn phòng Tổng giám đốc, Mộ Tư Hàn đang dựa vào ghế da, ngón tay mảnh khảnh gõ nhịp nhàng trên mặt bàn làm bằng gỗ đàn hương, màn hình sổ ghi chép chính là phòng họp của tổng hành dinh, nơi có hàng trăm giám đốc điều hành cấp cao đang ngồi.
Đây là hội nghị đa quốc gia mà Mộ Tư Hàn đã thúc đẩy mấy ngày nay.
Phó chủ tịch Lâm Yến Chi là người điều hành cuộc họp.
Không khí buổi họp khá nghiêm túc, Lâm Yến Chi mấy lần cố gắng điều chỉnh bầu không khí, nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt nặng nề của Mộ thiếu gia, liền không điều chỉnh được.
Quên đi, vị chủ tử này quá theo đuổi sự hoàn mỹ, cho dù chỉ có 0,01 sai sót, cũng sẽ thô lỗ khiển trách người ta.
Lam Yến Chi cảm thấy vẫn là không muốn đem ngọn lửa dẫn tới trên người mình.
Ngay sau khi một vị tiền bối có thể đáng tuổi ba anh phạm một lỗi nhỏ cũng bị khiển trách nặng nề, bầu không khí của cuộc họp càng trở nên long trọng và lạnh lẽo, ai nấy đều toát mồ hôi lạnh.
Ngay sau đó, điện thoại di động của ai đó đổ chuông.
Lúc Mộ thiếu gia đang họp, kêu mọi người tắt điện thoại, cuộc họp không được gián đoạn, ai bạo vẫn để điện thoại mở như vậy?
Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau chờ người kia tự động đứng ra "Tự thú", chỉ thấy Mộ đại thiếu gia ngón tay thon dài, chậm rãi cầm lấy điện thoại đặt trên bàn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.