Biết anh rất thích trêu chọc cô, Nam Chi không khỏi tức giận.
Đặc biệt là khi anh liếc nhìn dưới bụng cô bằng đôi mắt đen láy, cô vô thức gác hai chân vào nhau.
“Lưu manh!” Cô đỏ mặt và nhìn anh đầy xấu hổ.
Không đợi anh nói gì, cô đã đẩy cửa xe hoảng sợ bỏ chạy.
Mộ Tư Hàn thoáng nở nụ cười, chạy đuổi theo, cánh tay thon dài tự nhiên đặt ở trên vai mảnh mai của cô, "Không phải em nói sẽ cho tôi ăn phía dưới sao?"
Nam Chi gạt bàn tay phiền phức của anh ra, bước tới cửa thang máy.
Mộ Tư Hàn đi tới sau lưng cô, để khuôn mặt tuấn tú ghé sát vào tai cô, tựa hàm hoàn mỹ vào vai cô, dùng đầu lưỡi liếm vành tai của cô, trầm thấp cười, "Là phía dưới a, tôi nói sai sao?"
Dái tai của Nam Chi bị anh liếm giống như bị rắn liếm, lông tơ toàn thân dựng đứng, cô đẩy anh ra muốn đứng bên cạnh, nhưng anh lại vươn cánh tay dài ra, kéo cô vào lòng.
Cằm vẫn đặt ở trên vai cô, "Tôi không ăn đồ vật, sẽ đau dạ dày."
Nam Chi lông mày nhíu lại, đang muốn nói gì đó, liền nghe thấy bên tai có giọng nói có chút khàn khàn, "Tôi muốn ăn phía dưới của em a —— "
Anh chưa kịp nói hết lời thì cô đã dùng cùi chỏ đè mạnh vào ngực anh.
"Làm sao có thể được, đồ lưu manh."
Cửa thang máy vừa mở ra, vào lúc này, và một người dì hàng xóm dẫn đứa cháu nhỏ của mình từ bên trong bước ra.
Bà cũng nghe cuộc nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-la-thich-em/959733/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.