Nam Chi trợn mắt không nói nên lời. Cái này căn bản là nước đổ đầu vịt. Quên đi, anh không nhắc tới chuyện bao nuôi nữa, cô vẫn không nên nói chuyện này với anh. Nam Chi thở ra một hơi, nhìn thấy người đàn ông đậu xe trước nhà hàng tư nhân, cô nghi ngờ hỏi: "Chúng ta tới nơi này..." "Alvis cho cô quần áo giống Vương phi, cô không phải là nên mời hắn ăn cơm cảm tạ sao?" “Tôi rất vinh dự được mời Alvis đi ăn tối.” Nam Chi cười nhẹ. Mộ Tư Hàn lông mày nhăn lại, sắc mặt lạnh lùng, gầm nhẹ, "Lăn xuống xe." Nam Chi cho rằng Mộ thiếu gia này, tâm tình thật sự là không thể giải thích được. Không phải anh mang cô tới đây sao? Cô cũng đáp ứng mời Alvis ăn cơm, đến tột cùng lại nơi nào chọc tới anh không vui rồi? Không có tâm trạng để tìm hiểu xem anh đang nghĩ gì, Nam Chi đẩy cửa bước xuống xe. Mộ Tư Hàn nhìn chằm chằm bóng lưng cao gầy của cô, không có xuống xe, lập tức lấy ra một cái hộp gỗ màu nâu và một khẩu súng nhỏ màu đen từ trong ngăn chứa. Thân hình của anh dựa lưng vào ghế, ngón tay mảnh khảnh lấy ra một điếu xì gà, kẹp giữa đôi môi mỏng, anh gõ vào súng nhỏ, một ngọn lửa xanh mờ nhạt bắn ra.
Nheo đôi mắt đen láy, anh từ từ thở ra một ngụm khói trắng. Trong làn khói mù mịt, bóng lưng mảnh mai của người phụ nữ càng lúc càng mờ ảo, người đàn ông ẩn sau làn khói càng trở nên thâm trầm và nguy hiểm. Một chiếc điện thoại di động rung lên và réo rắt trong cỗ xe im lặng. Mộ Tư Hàn châm điếu thuốc trong gạt tàn, cầm điện thoại lên nhìn ID người gọi. Sau khi lướt qua để trả lời, giọng nói trịch thượng của Lâm Yến Chi vang lên từ đầu dây bên kia, "Anh tư, sao anh không đến họp buổi chiều? Em hỏi Vệ Lâm, cậu ấy không chịu nói lý do, vì vậy nên gọi trực tiếp cho anh. " Mộ Tư Hàn híp mắt đen, không giống lúc đối mặt với Nam Chi, giờ phút này chỉ có lạnh lùng cùng u lãnh, "Bị nữ nhân cự tuyệt nên làm như thế nào?" Lâm Yến Chi cười xấu xa, nhưng cũng không dám cười quá lung tung, vì sợ người đầu dây bên kia bị chọc giận, "Anh tư, với khuôn mặt của anh, một người phụ nữ làm sao có thể từ chối anh? Không phải là người phụ nữ đã chặn wechat của anh đi? " Mộ Tư Hàn không nói chuyện, Lâm Yến Chi cảm giác được một cỗ cực kỳ nguy hiểm, hắn nhanh chóng bổ sung nói: "Anh tư, lấy tính tình của anh, hẳn là bị cự tuyệt vì tính tình của anh a!" "Cậu cho rằng tôi là một tên mãnh phu?" “Ồ, anh Tư không nghĩ là anh còn có một bộ mặt thân sĩ a!” Lam Yến Chi cười đến càng thêm quỷ dị, “Anh không nghe nói đường đến trái tim nữ nhân đều phải đi qua một đường y đạo sao?" Đôi môi mỏng gợi cảm đỏ thẫm của Mộ Tư Hàn lười biếng nhột nhạt, "Có lý." "Vậy anh mau làm đi, một lần không được thì làm thêm vài lần."
Mộ Tư Hàn nhướng mày, "Cmn, cậu mới không được." "Em thay phụ nữ như thay quần áo. Làm sao lại không làm được? Anh Tư, anh đã không có phụ nữ ở bên cạnh mình suốt mấy năm nay rồi? Em sợ nếu như anh căng thẳng quá thì không đến năm giây. ... " Mộ Tư Hàn lạnh lùng ngắt lời Lâm Yến Chi, "Có tin tôi đá bể của cậu hay không? Để cậu về sau một giây đều không có?" "Anh tư, em sai rồi, xin đừng đá. Anh của em là tốt nhất. Cho dù nhiều năm không động vào phụ nữ, một hai giờ cũng không thành vấn đề." "Cút!" Mộ Tư Hàn vừa cúp điện thoại. Anh ngẩng đầu nhìn trong gương chiếu hậu ô tô, gương mặt này của anh, không phải là làm cho người ta phạm tội sao, vậy mà Lam Yến Chi còn bảo anh đi cưỡиɠ ɠiαи! Nữ nhân đáng chết!!! ... Nam Chi bước vào nhà hàng tư nhân, sau khi hỏi người phục vụ, Nam Chi đi theo hướng ngón tay của người phục vụ. Vừa đi qua một góc, cổ tay thon dài trắng nõn bị ai đó siết chặt. …
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]