Khi người đàn ông nói, anh cắn nhẹ vào dái tai của cô, hơi thở quyện với mùi xì gà êm dịu, vừa sảng khoái lại vừa nguy hiểm.
Tuy cái người ở đây điều là người có máu mặt nhưng nhìn thấy cô bị trêu chọc và xấu hổ như thế này, không ai bước tới nói một lời cho cô.
Rõ ràng, người đàn ông nắm giữ cô có địa vị cao hơn những người đó.
Cô không còn là vị tiểu thư kiêu ngạo của bốn năm trước, cô có một đứa con trai để làm chỗ dựa, những gì cô mất đi và muốn lấy lại, cô không có vốn liếng để xúc phạm một vị đại thiếu gia u ám và nguy hiểm như vậy.
Nếu cô không thể cương vậy chỉ có thể nhu.
Khóe môi Nam Chi cong lên một nụ cười khẽ, giọng nói cũng dịu đi một chút mang theo ý nịnh nọt, "Thiếu gia, hôm nay tôi liều lĩnh, tôi trịnh trọng xin lỗi ngài. Tôi không được khỏe, ngài có thể cho tôi đi? "
Mặt cô tái đi, trên chiếc mũi xinh xắn có những hạt mồ hôi lấm tấm, trông không được thoải mái cho lắm.
Nhưng Mộ thiếu gia là ai, sự thông cảm của hắn đã cho chó ăn nhiều năm trước.
Anh nhướng mày nhìn Nam Chi đôi mắt u ám, nhưng trên khuôn mặt tuấn tú lại nở nụ cười thản nhiên, " Mộ thiếu cho cô sờ, lại làm đệm thịt cho cô, cô ngoài xin lỗi, cũng không nói tiếng tạ ơn?"
Giọng nói của anh trầm thấp, khàn khàn và gợi cảm, có thể nghe thấy trong tai Nam Chi, giống như quỷ dị.
Đó là lần đầu tiên cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-la-thich-em/959674/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.