Lồng ngực Diệp Chi nhói đau.
Cô nhìn thẳng vào đôi mắt của Lâm Mộ Đông, giơ tay lên, từng chút từng chút lau đi những giọt mồ hôi lạnh nhễ nhại trên trán của anh.
Cô gái nhỏ không còn rơi nước mắt nữa, con ngươi trong veo sáng rực chất đầy sự kiêu ngạo dịu dàng, cô nhón chân lên ôm lấy cổ của anh, ngẩng đầu hôn lên.
Lâm Mộ Đông đón lấy ánh mắt của cô, ánh sáng ở đáy mắt nhẹ nhàng kinh sợ, không kịp phản ứng, đã bị một cỗ xúc cảm mềm mại ấm áp phủ lên rồi.
Tất cả lời nói đều đang nằm trong đôi mắt ấy.
Niềm kiêu ngạo thuần túy không chút che đậy, ánh sáng trong vắt phản chiếu ra, từng chút từng chút phác họa bóng dáng của anh.
Lâm Mộ Đông khép mắt lại, chậm rãi siết chặt cánh tay.
“Không đau nữa rồi. ”
Anh nghe thấy giọng nói của bản thân mình, hơi khàn:” Bảo bảo, em đừng khóc nữa, anh không đau. ”
Diệp Chi vùi vào giữa cổ anh, dùng sức siết chặt cánh tay, tiếng nghẹn ngào mềm mại từ trong cổ họng được kìm nén lại:” Em không có khóc. ”
Lâm Mộ Đông nhẹ nhàng ừm một tiếng, xoa xoa mái tóc của cô, lòng bàn tay anh che chở ở sau lưng cô, chậm rãi vỗ về:” Thật ngoan. ”
Anh cúi đầu xuống, khóe môi thậm chí còn từng chút từng chút cong lên, nhẹ nhàng cọ mà mái tóc mềm mại của cô, anh nhắm mắt lại.
…………
Lưu Nhàn và Sài Quốc Hiên người không dễ gì mới một đường tìm được đến đây giờ đây đang dừng ở trước cửa, nhìn thấy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-danh-het-cho-em/1031757/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.